Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1919: Khoảng cách 2 (length: 3705)

"Cái này... Này nhiều vậy sao?" Tiểu trợ lý có chút khó hiểu hỏi.
Bởi vì hắn cảm thấy đây là số lần yêu đương rất bình thường mà, bên cạnh hắn còn có mấy huynh đệ một tháng đổi một người, thậm chí một tuần đổi một người cũng có đấy. Thời đại này, chuyện tình cảm vốn dĩ không có gì là nhất định, ai hôm nay thích ai, ngày mai lại thích ai, đều là có thể thay đổi. Chuyện này có gì mà kỳ lạ chứ.
Chắc là boss đại nhân thật đúng là ngây thơ như một cậu bé, chưa từng thấy sự phức tạp của thế giới bên ngoài, thật sự cho rằng ai cả đời đều chỉ thích một người, đồng thời còn nhất định phải đến già đầu bạc à? Chuyện này mà nói ra cũng sẽ không có ai tin đâu.
"Không nhiều sao? Ngươi vừa mới nói thôi đã có 2, 3, 4... Cộng lại là 9 lần rồi đó! Lập tức là sắp hai chữ số rồi nha."
"Là hai chữ số á, ta còn chưa nói hết phía sau mà." Tiểu trợ lý lại sợ hãi nói thêm một câu.
"Ngươi... Tốt, vậy cho ta hỏi ngươi đã từng nói chuyện yêu đương bao nhiêu lần, bạn gái hiện tại là người thứ mấy rồi?"
"Nhớ không rõ, mười lần trở lên đó. Mà Kiều tổng ngài quan tâm chuyện tình cảm của ta làm gì, chẳng lẽ yêu đương cũng có tội sao? Chuyện này chỉ có thể chứng minh mị lực của ta tương đối lớn thôi."
"Vậy ý của ngươi là mị lực của ta không đủ lớn à?"
"A, không phải a. Kiều tổng, sao ta lại dám nói như thế. Mị lực của ngài cũng lớn, nhìn xem mấy cô nàng mê ngài trong công ty thì chẳng phải sẽ biết sao? Thực ra cái này của ngài gọi là mắt cao, yêu cầu cao thôi. Giống như người ưu tú như ngài, bản thân ngài đã hoàn mỹ vậy, chắc chắn phải tìm một nửa kia cũng hoàn mỹ nhất thôi. Đâu có giống chúng ta, tùy tiện tìm một người liền vừa thôi. Không giống nhau, không giống nhau."
Cũng may tiểu trợ lý đầu óc xoay chuyển nhanh, bằng không chút nữa đã đắc tội boss rồi.
"Cái này còn tạm được." Kiều Tử Mạc gật nhẹ đầu, miễn cưỡng đồng ý cách nói của trợ lý. Mặc dù hắn không phải một người lăng nhăng, nhưng hắn vẫn là hy vọng bản thân là người có mị lực. Con người mà, ai không muốn nghe người khác khen ngợi mình chứ?
"Vậy boss, chắc là ngài thật sự chưa từng yêu đương sao?"
"Đi đi đi, sao lại lôi đến ta rồi! Đã nói là do ta hỏi ngươi trước, nên không cho phép ngươi hỏi ta!"
"Nha." Tiểu trợ lý ủy khuất trả lời một câu, boss thật sự là bá đạo mà, thế nhưng ai bảo người ta là boss đâu, hắn là tiểu trợ lý không cũng chỉ có nước nghe theo sao?
"Người ta chỉ là quan tâm ngài thôi." Tiểu trợ lý lại thêm một câu.
"Thế nhưng ta thế nào lại cảm giác ngươi đang cười nhạo ta vậy?"
"Oan uổng mà, sao ta dám chế giễu boss ngài chứ. Ta chỉ nghĩ đã ngài quan tâm ta như vậy, vậy theo lý ta cũng nên quan tâm một chút đến ngài thôi. Mặc dù chúng ta là quan hệ cấp trên cấp dưới, nhưng bỏ qua công việc thì chúng ta đều là mấy cậu trai tuổi cũng xêm xêm, là có thể cùng nhau tâm sự, quan tâm nhau, trò chuyện phiếm với nhau mà. Đúng không?"
"Cũng phải." Điều này cũng giống với ý nghĩ ban đầu của Kiều Tử Mạc, bằng không hắn cũng sẽ không chủ động nhắc những chuyện này với tiểu trợ lý của mình.
Dù sao cũng đều là mấy chuyện nhỏ nhặt thôi, tùy tiện nói một chút cũng không có gì. Huống chi, tiểu trợ lý của Kiều Tử Mạc này thực ra là một người rất thành thật, lại nhát gan, đột nhiên bị Kiều Tử Mạc cho nghỉ vài ngày mà đã sợ không được, cho nên hắn càng không thể đem chuyện Kiều Tử Mạc cùng hắn nói ra ngoài mà nói lung tung được. Hơn nữa bình thường con trai cũng không có bát quái như con gái, cái gì cũng thích kể ra bên ngoài.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận