Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2845: Ta không có như vậy thích ngươi 44 (length: 3866)

"Đúng vậy a, hắn nhất định sẽ xuất hiện ở phía sau giao lộ kia của ngươi." Mao Thu Minh nói, "Cho nên ngươi hiện tại không bằng qua bên kia xem thử, nói không chừng hắn đang ở chỗ đó chờ ngươi đó."
Lời này của Mao Thu Minh rõ ràng là mang giọng điệu vui đùa nói, nhưng Tô Niệm Niệm thật sự coi là thật.
"Được, vừa vặn ta muốn đi toilet."
"Ừm..."
Mao Thu Minh im lặng gật đầu, vậy Tô Niệm Niệm đây là chuẩn bị trên đường đi toilet, sẽ đi gặp bất ngờ chân mệnh thiên tử tương lai của nàng sao?
Cái này...
Thôi đi, mặc nàng đi.
"Các ngươi muốn đi không?"
"A, không không không... Không đi."
Mao Thu Minh và Tiểu Bố Đinh đồng loạt lắc đầu, biểu thị kiên quyết cự tuyệt.
Người ta Tô Niệm Niệm đây là muốn đi gặp bất ngờ chân mệnh thiên tử tương lai của nàng, bọn họ hai người tự nhiên không thể đi quấy rối, hoặc là chia bớt vận khí của người ta chứ.
Sau đó Tô Niệm Niệm thật sự chỉ có một mình đi nhà vệ sinh, Tiểu Bố Đinh và Mao Thu Minh thì ở lại chỗ đợi nàng. Hôm nay ánh nắng tươi sáng, nhưng cũng không khiến người cảm thấy bị phơi nắng.
Tiểu Bố Đinh đứng cùng Mao Thu Minh ở đó, Mao Thu Minh hỏi nàng: "Khát không? Nếu không ta đi qua mua cho ngươi hai chai nước đi."
Vốn dĩ vừa nãy cầm một chiếc que ký như vậy, Tiểu Bố Đinh và Mao Thu Minh đều có một chút xấu hổ, hiện tại Mao Thu Minh muốn mượn cơ hội mua nước để phá vỡ sự xấu hổ này, Tiểu Bố Đinh tự nhiên cảm thấy cũng tốt.
"Ừ, được."
Tiểu Bố Đinh khẽ gật đầu.
"Vậy ngươi..."
"Ta sẽ ở chỗ này chờ ngươi."
Thật ra chỗ bọn họ ở cách chỗ bán nước, cũng chỉ cách vài bước, Tiểu Bố Đinh không cần phải đi cùng Mao Thu Minh, Mao Thu Minh cũng không cần lo lắng một mình nàng ở đây có nhàm chán không. Vì hắn rất nhanh sẽ trở lại nha. Đến lúc đó Tô Niệm Niệm chắc cũng đi toilet về rồi.
Tô Niệm Niệm vốn một lòng muốn đi nhà vệ sinh, còn việc nàng nói muốn đi chỗ rẽ gặp được tình yêu, cũng chỉ là thuận miệng nói đùa với Mao Thu Minh và Tiểu Bố Đinh mà thôi.
Cho nên nàng một đường đi rất thoải mái, hơn nữa phong cảnh trên đường này không ngờ cũng không tệ, bên cạnh còn có vài cô gái đang chụp hình nữa chứ.
Tô Niệm Niệm vừa ngâm nga hát, vẻ mặt tâm tình không tệ, sau đó vẫn luôn đi thẳng về phía trước.
Qua khỏi bức tường này, phía sau chính là một nhà vệ sinh công cộng. Nàng cũng không để ý gì, chỉ một lòng muốn đi toilet, sau đó quay lại.
Cho nên căn bản không để ý, đối diện đột nhiên xuất hiện một người.
Một người đàn ông! !
Tô Niệm Niệm không để ý một chút, liền đâm vào người ta vào ngực. Má ơi, đây chẳng lẽ thật sự là lời tiên tri ứng nghiệm Tô Niệm Niệm vừa xoa đầu, vừa nói "sorry, sorry", sau đó nàng ngẩng đầu lên, ngây người.
Trước mặt đúng là một soái ca, đương nhiên cũng miễn cưỡng phù hợp giả thiết cao phú soái nàng đã nói trước đó, thế nhưng tại sao lại là hắn?
"Ngươi... Sao ngươi lại ở chỗ này?"
Không đợi đối phương nói chuyện, Tô Niệm Niệm đã giành hỏi trước, đồng thời thái độ cũng không mấy tốt.
Bởi vì người trước mặt, không ai khác, chính là Tạ Nguyên, bạn trai cũ âm hồn bất tán của Tiểu Bố Đinh đây mà.
Tô Niệm Niệm cười lạnh một tiếng, tiếp tục hỏi: "Chẳng lẽ ngươi theo dõi chúng ta?"
Ngoài khả năng này, nàng cũng không nghĩ ra khả năng nào khác, chẳng lẽ lại là trùng hợp sao, trên đời này làm gì có nhiều chuyện trùng hợp như vậy! !
Hơn nữa chuyện theo dõi như này, Tạ Nguyên đâu phải không làm được a, hắn muốn cùng Tiểu Bố Đinh làm lành như vậy, theo dõi nàng một chút thì làm sao?
(hết chương này)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận