Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1679: Nếu như 14 (length: 3832)

Cho nên Chu Tiểu Nghiên cứ như vậy lẳng lặng đi vào văn phòng Hàn Nặc, không hề báo trước, khác hẳn với mọi lần trước đó nàng đều chào hỏi Hàn Nặc. Dù sao không thể vì tỷ tỷ đang bận mà nàng lại đi làm phiền tỷ ấy được.
Hơn nữa với địa vị hiện tại của nàng ở công ty, càng không thể để tổng giám đốc phu nhân tự mình đến văn phòng tìm mình, nên chỉ còn cách nàng tự đi.
Thật ra Chu Tiểu Nghiên đến tìm Hàn Nặc cũng không có việc gì lớn cần bàn, đơn giản chỉ là do nàng rảnh rỗi, muốn tìm tỷ tỷ trò chuyện mà thôi. Nàng vừa đến công ty chưa quen biết ai, thêm vào đó, chức vụ của nàng là trợ lý phó tổng quản lý, thường ngày đều làm việc một mình trong văn phòng, nên càng khó hòa nhập vào cuộc sống của người khác.
Mà bản thân Chu Tiểu Nghiên cũng không quá mong muốn kết thêm bạn mới, thứ tình bạn này không quan trọng số lượng mà quan trọng ở tấm chân tình. Mà trong môi trường công sở cạnh tranh này, có được bao nhiêu người thật tâm đối với ngươi? Mọi người cạnh tranh nhau, không nghi kỵ nhau đã tốt lắm rồi, còn nghĩ đến chuyện thật lòng ư?
Huống chi có được một người bạn chân thành vốn là chuyện ngộ chứ không cầu được, ở nơi làm việc có lẽ có nhiều người có thể chung sống hòa hợp, bình thường có thể ăn chung bữa cơm, uống trà, tán gẫu đôi ba chuyện, nhưng khi cần đến tấm lòng chân thành thì chỉ e đa số người đều chưa đạt tới.
Bạn bè chân chính là thứ từ từ xuất hiện theo năm tháng, có những người cả đời có thể không gặp được một người bạn thật lòng. Nhưng người thân thì lại khác, từ lúc sinh ra đã định sẵn mối liên hệ đặc biệt, mối tình cảm huyết mạch tương dung ấy không ai có thể sánh bằng.
Cho nên thường thì bạn có thể thoải mái tâm sự với người thân mà không cần phải cố kỵ điều gì, nhưng với người ngoài thì lại không thể. Trước kia Chu Tiểu Nghiên đối với Vu Hàn cũng vậy, vì nàng xem Vu Hàn là ca ca, là người nhà của nàng, nên mọi tâm sự nàng đều có thể chia sẻ với hắn, nhưng bây giờ thì lại không được.
Kể từ khi nàng quyết định ở bên Vu Hàn, có lẽ họ không thể nào chỉ đơn thuần là mối quan hệ anh em như trước kia được nữa.
Chu Tiểu Nghiên đến văn phòng Hàn Nặc thì Hàn Nặc cũng đang đợi nàng. Biết nàng sẽ qua nên Hàn Nặc đã dứt khoát gác lại công việc, còn chuẩn bị cà phê cho Chu Tiểu Nghiên.
"Hôm nay sao lại rảnh đến tìm ta thế, trước kia không phải em luôn muốn giữ khoảng cách với ta sao?" Hàn Nặc cố ý trêu đùa.
"Em nào có ạ?" Chu Tiểu Nghiên đỏ mặt, nhỏ giọng phản bác.
Nhưng cũng biết tỷ tỷ chỉ đang trêu mình nên nàng cũng không để ý, thuận miệng đáp lại một câu, không hề giải thích thêm.
"Hôm qua em cùng Vu Hàn đi dạo phố thế nào? Chỗ ta giới thiệu có phải đặc biệt tuyệt không? Sao nào, tỷ tỷ không lừa em chứ?"
Nhắc đến địa điểm giới thiệu, Chu Tiểu Nghiên liền nghĩ đến chỗ đầu tiên Hàn Nặc bảo họ đi, đúng là một thánh địa hẹn hò. Chu Tiểu Nghiên bật cười, cố ý nói: "Những chỗ đó, tỷ tỷ có hay đi với tỷ phu không ạ?"
À, đây là đang cố dò hỏi nàng, cô nhóc này càng ngày càng tiến bộ đấy.
"Bọn chị á? Ừm… trước đây thì có đi mấy lần, nhưng bây giờ bận công việc, em thấy lại thêm có Tiếu Tiếu nữa, đi đâu cũng không tiện lắm, nên hai năm gần đây chị em cũng chưa đi lần nào, không tính là hay đi đâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận