Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1984: Một lần liền hảo 11 (length: 3734)

Dù sao hiện tại hắn đã cảm thấy quần áo của Kiều Diệc đặc biệt khó coi, hơn nữa cũng tuyệt đối sẽ không để Kiều Diệc mặc bộ quần áo này đi theo bọn họ cùng đi dạo phố.
"Nhưng mà ta đã thay xong rồi!" Kiều Diệc vô cùng bất mãn, hắn vất vả lắm mới thay xong quần áo, Kiều Tử Mạc lại muốn để hắn đi thay lại?
Hơn nữa Kiều Diệc soi gương nhìn tới nhìn lui, đều không thấy mình có chỗ nào không đẹp nha. Bộ quần áo này không phải rất vừa người sao, hơn nữa còn là nhờ trợ lý của hắn đi mua cho đó!
Để tránh cho phiền phức, hắn một lần nhờ trợ lý mua rất nhiều bộ về, màu sắc không khác biệt lắm, kiểu dáng cũng gần giống nhau, dù sao là rất nhiều đấy.
Trong thế giới của Kiều Diệc, hắn không có thời gian đi dạo phố mua quần áo, cho nên những việc vặt này bình thường đều giao cho trợ lý của hắn làm. Dù sao chỉ là mấy bộ quần áo mặc lót bên trong thôi mà, bình thường đều mặc ở nhà, cũng không ai thấy, hắn cũng không để ý.
"Mặc xong thì lại cởi ra là được mà." Kiều Tử Mạc quát, "Nếu ngươi thấy quá phiền phức, ta có thể giúp ngươi cởi, giúp ngươi mặc vào nha!"
"Khụ... Vậy thôi đi, tự ta cởi được."
"Vậy còn chờ gì, đi thôi."
"Đi đâu?"
"Đương nhiên là đi chỗ của ta rồi! Ngươi xem quần áo của ngươi đi, có bộ nào hợp với chúng ta mặc sao?"
"Nhưng không phải vừa nãy ngươi còn nói muốn qua mượn quần áo của ta mặc sao?"
"Đó là do ta chưa thấy quần áo của ngươi, cho nên bây giờ ta hối hận."
"Quần áo của ta chỗ nào không tốt, đều là đồ mới, cũng đều rất đắt đó được không? Hơn nữa quần áo của ngươi cũng không phải là ta mặc vừa a, ta lớn tuổi như thế rồi, sao có thể mặc quần áo trẻ con kiểu đó của các ngươi!" Kiều Diệc vẫn tiếp tục kháng cự.
Trong mắt hắn, Kiều Tử Mạc vẫn còn là trẻ con, còn hắn sớm đã là "Đại nhân" rồi, cho nên hắn cho rằng một người "đại nhân" như hắn là không thể mặc quần áo trẻ con. Không hợp tuổi tác!
"Ngươi bao nhiêu tuổi hả?" Kiều Tử Mạc nghe xong liền khó chịu, liếc Kiều Diệc một cái ánh mắt ghét bỏ, "Ngươi nói thử xem, ngươi rốt cuộc là 40 hay 50? Cả ngày lớn tuổi, lớn tuổi, người không biết còn tưởng ngươi lớn bao nhiêu chứ! Nhưng thật ra ngươi không phải cũng chỉ lớn hơn ta 5 tuổi thôi sao! Hừ."
"5 tuổi còn chưa đủ lớn hả? Người ta nói 3 tuổi đã là một khoảng cách thế hệ rồi, ta với ngươi sắp có hai khoảng cách thế hệ đấy!"
"Ừm, tư tưởng của ngươi đúng là có khoảng cách thế hệ với ta, còn mặt khác thì ngược lại nhìn không ra!"
"Ngươi đang nói tướng mạo sao?" Lúc này Kiều Diệc thế mà cũng có tâm tình đùa vui rồi.
"Đúng vậy, ta đang nói tướng mạo đó, ta so với ngươi đẹp trai hơn nhiều!" Kiều Tử Mạc cũng phụ họa theo.
Thôi được rồi, thật ra trong lòng Kiều Tử Mạc, hắn thật sự cảm thấy Kiều Diệc đẹp trai hơn hắn. Đại khái là vì trước kia đi học, đều có người gọi Kiều Tử Mạc là "Kiều Mỹ nhân", vì hắn lớn lên quá thanh tú và diễm lệ, cảm giác còn xinh hơn cả nữ sinh một chút. Nhưng mà Kiều Tử Mạc bản thân lại rất nam tính a, hắn không quá thích người khác nói hắn có dung mạo xinh đẹp gì đó, cứ cho người ta cảm giác ẻo lả thế nào ấy.
Kiều Diệc trong mắt hắn lại khác, dù sao Kiều Diệc cũng lớn hơn mấy tuổi, hơn nữa lại ra đời sớm hơn Kiều Tử Mạc, vô luận là tâm trí hay bề ngoài nhìn đều rất chững chạc. Nếu nói khuôn mặt Kiều Tử Mạc cho người ta cảm giác thiếu niên, thì Kiều Diệc lại vừa đúng là cảm giác người đàn ông.
Hai mươi chín tuổi, đúng là độ tuổi đẹp nhất của người đàn ông.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận