Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 519: Tiểu Nặc té xỉu (length: 3858)

"Lâm Việt, có đôi khi yêu một người quá nhiều, ngược lại sẽ trở thành gánh nặng của nàng."
Lâm Việt đột nhiên cúi mắt, ánh nhìn cũng trở nên có chút mông lung.
Hắn yêu thật sẽ trở thành gánh nặng của Tiểu Nặc sao? Cho nên cũng bởi vì như thế, Tiểu Nặc mới có thể giấu diếm hắn mà ở bên Nghiêm Du Thành sao?
Lâm Việt chậm rãi thu hồi suy nghĩ, sau đó nhìn Lý Tâm Nghi hỏi: "Ngươi muốn thế nào?"
Lý Tâm Nghi hài lòng cười cười: "Ta nói, để ngươi làm bạn trai ta, hoặc là ta làm bạn gái ngươi, giả cũng được."
"Mục đích làm như vậy là gì?"
"Thứ nhất, làm Hàn Nặc có thể không có gánh nặng mà thích người nàng muốn thích. Thứ hai, ta nghĩ ngươi hẳn là cũng rất rõ ràng, đây là ý của cha mẹ ta và ngươi."
Hầu kết của Lâm Việt có chút bỗng nhúc nhích. Lý Tâm Nghi nói không sai, hắn đã sớm ý thức được phụ thân muốn để hắn cùng Lý Tâm Nghi kết giao.
Phụ thân cũng không chỉ một lần nói cho hắn, tình huống hiện tại của Lâm gia. Hắn cũng vẫn luôn rất cố gắng học tập, chỉ hy vọng có thể làm cho mình mau chóng trưởng thành, như vậy liền có thể giúp phụ thân chia sẻ một ít phiền phức trong công việc.
Hắn không muốn để cho hôn nhân của mình biến thành một cuộc giao dịch, cho dù người hắn yêu đã không thích hắn, hắn cũng không muốn vi phạm nội tâm của mình.
"Vậy làm như vậy đối với ngươi có chỗ tốt gì?"
Nếu như nói đây là cuộc giao dịch, như vậy Lý gia cung cấp tài chính cho Lâm gia, mà Lâm Việt cũng nhất định phải nỗ lực điều gì đó. Nhưng hiện tại Lý Tâm Nghi chỉ yêu cầu hắn cùng nàng giả làm tình nhân, rốt cuộc việc này đối với nàng có ý nghĩa gì?
"Không có chỗ tốt gì, chỉ là ta vui lòng thôi. Có lẽ ta là người phù phiếm đi, có thể trong mắt người khác cùng ngươi làm một lần tình nhân, cũng không uổng công ta thích ngươi nhiều năm như vậy."
Ánh mắt Lâm Việt lộ ra một chút hoài nghi, nhưng hình như hắn lại không tìm ra bất kỳ sơ hở nào trong lời nói của Lý Tâm Nghi.
"Lâm Việt, chúng ta chẳng qua chỉ là làm bộ tình nhân mà thôi, đối với ngươi cũng sẽ không có tổn thất gì. Ngược lại, ngươi làm như vậy có thể cho Hàn Nặc một đoạn tình cảm hoàn toàn tự do, mà quan hệ hai nhà chúng ta cũng sẽ vì thế mà thêm vững chắc. Việc này bất kể đối với Lâm gia các ngươi, hay đối với Lý gia chúng ta đều là một chuyện tốt. Bất quá Lâm Việt, ngươi cũng không cần vội vàng đáp ứng ta, ngươi có thể suy nghĩ thật kỹ những gì ta đã nói hôm nay."
Đúng vậy, cuộc giao dịch này dường như căn bản không có bất kỳ tổn thất nào đối với hắn. Hắn có thể để Tiểu Nặc an tâm cùng Nghiêm Du Thành ở bên nhau, không cần lại chịu những lời đàm tiếu ở trong trường. Cũng có thể làm cha hắn hài lòng, có thể làm cho mẹ có tâm lý cân bằng.
Lâm Việt không phải không biết, phản ứng của ba mẹ hắn sau khi biết Tiểu Nặc thích Nghiêm Du Thành. Bọn họ nhất định cũng từng trách cứ Tiểu Nặc trong lòng, cho rằng nàng đã làm tổn thương hắn.
Cho nên nếu hắn thật sự lựa chọn ở bên Lý Tâm Nghi, vậy Tiểu Nặc sẽ không cảm thấy có lỗi với hắn chứ? Ba mẹ cũng sẽ không còn trách cứ Tiểu Nặc chứ?
Việc này giống như là một chuyện tốt cho tất cả mọi người, vì sao hắn cứ cố chấp kiên trì?
Lâm Việt khẽ gật đầu, ngữ khí vẫn nhàn nhạt: "Được, ta biết rồi. Ta sẽ nghiêm túc cân nhắc."
Trước kia hắn luôn tươi cười ôn hòa, đối đãi bất cứ ai cũng rất có lễ phép, nhưng bây giờ nụ cười của hắn càng ngày càng ít, ít đến mức cơ hồ không thể thấy. Lý Tâm Nghi thậm chí cảm thấy hiện tại Lâm Việt nhìn có vẻ như đã biến thành người khác, trở nên có chút giống Nghiêm Du Thành lạnh lùng trước kia.
Nhưng Lý Tâm Nghi tin chắc, sự thay đổi của Lâm Việt chỉ là tạm thời. Một ngày nào đó hắn sẽ bước ra khỏi cái bóng của Hàn Nặc, một ngày nào đó hắn sẽ trở lại thành người hay cười như quá khứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận