Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1330: Đình Đình 4 (length: 3895)

Chương 1330: Đình Đình 4
Chu Đình Đình từng bước từng bước dụ dỗ Vu Hàn, mỗi một kết quả dường như đều đang hướng theo phương hướng lý tưởng của nàng mà phát triển, còn Vu Hàn, căn bản không biết hắn đang từng bước từng bước đi vào cạm bẫy của người khác.
Hoặc là nói cái này căn bản không phải cạm bẫy, mà là chính ý nghĩ nguyên thủy của hắn.
Chu Đình Đình sở dĩ có thể tính kế được hắn, cũng đơn giản là vì bản thân hắn vốn đã có ý nghĩ đó thôi.
Nếu như bọn họ thật sự tụ lại một chỗ, thì cũng chỉ là vì ôm chung mục đích, bị lợi ích giống nhau điều khiển. Kỳ thực cũng không tính là ai tính kế ai.
"Nhưng là..." Vu Hàn nhấn mạnh.
"Suỵt..." Chu Đình Đình lại lập tức ngắt lời hắn, còn đưa ngón tay lên môi, nhỏ giọng nói, "Ta hiểu. Không cần ngươi nói ta cũng hiểu."
"Kỳ thực Tiểu Nghiên là một cô nương đặc biệt đáng yêu, nếu không phải vì nàng muốn tranh giành Kiều Diệc với ta, thì ta đã thật sự rất muốn làm bạn với nàng. Bất quá sao, Vu Hàn, ngươi cũng không cần vì chuyện này mà quá gánh nặng. Thích một người không phải lỗi của ngươi, sai chỉ sai ở chỗ vì sao nàng lại đột nhiên biến thành muội muội của ngươi, đúng không?"
Vu Hàn sửng sốt một chút, không ngờ Chu Đình Đình lại có thể đoán được suy nghĩ của hắn. Hắn đúng là từng nghĩ như vậy, nếu như khi hắn và Tiểu Nghiên trùng phùng, Tiểu Nghiên không phải là muội muội của hắn, vậy thì kết cục giữa hắn và Tiểu Nghiên có thể khác biệt hay không?
Ít nhất, như vậy hắn có thể quang minh chính đại nói với Tiểu Nghiên rằng hắn thích nàng, có thể quang minh theo đuổi nàng. Ít nhất như vậy hắn vẫn còn cơ hội, mà không giống như hiện tại, hắn còn chưa kịp bắt đầu đã bị loại.
Điều này thật không công bằng!
"Yên tâm đi, những chuyện này ta sẽ không nói cho người khác. Hơn nữa ta cũng tin rằng, ngươi nhất định cũng sẽ không nói ra bí mật của ta, đúng không?" Chu Đình Đình lại nói thêm.
Ý nàng rất rõ ràng, hiện tại cả hai người bọn họ đều nắm giữ bí mật của đối phương, đây chính là quân bài, ai cũng sẽ không nói ra bí mật của đối phương.
Như vậy, Vu Hàn cũng sẽ yên tâm.
"Ừm." Vu Hàn gật đầu.
Hắn hiện tại đã hiểu được một chút. Trong lúc bất tri bất giác, Vu Hàn cũng không hay, quyền chủ động vốn nằm trong tay hắn, nhưng lại không biết từ lúc nào đã chuyển dời đến chỗ Chu Đình Đình rồi.
Rõ ràng là hắn mở đầu, kết quả đến bây giờ, lại hoàn toàn bị Chu Đình Đình chế trụ.
"Vậy cứ quyết định như vậy nhé..." Chu Đình Đình nói thêm, "Kỳ thực quan hệ giữa ta và Kiều Diệc cũng chưa hề dứt, bề ngoài thì ta rời khỏi Kiều thị, cũng định từ bỏ Kiều Diệc. Nhưng trên thực tế, người nhà họ Kiều và người nhà ta đều không hề từ bỏ cuộc hôn nhân này, ta hiện tại vẫn là con dâu được nhà họ Kiều nhận định."
Chu Đình Đình cố ý nói cho Vu Hàn những điều này, thực ra chính là muốn để Vu Hàn càng tin tưởng nàng hơn thôi. Nàng càng nói nhiều, thì Vu Hàn càng không hoài nghi nàng, mà ngược lại sẽ cảm thấy nàng đối với hắn rất thẳng thắn.
Như vậy, nàng sẽ có được càng nhiều thông tin ở chỗ Vu Hàn.
Hơn nữa, Chu Đình Đình tin chắc, Vu Hàn cũng không thể đem những chuyện nàng vừa nói đi kể cho người khác. Bởi vì bất kể là nói cho Kiều Diệc hay nói cho Chu Tiểu Nghiên, đối với Vu Hàn mà nói đều không có lợi.
Ai cũng có lòng tư riêng, dù người có vẻ ngoài vĩ đại đến đâu cũng không tránh được điều này. Bọn họ đều như vậy, Vu Hàn cũng không ngoại lệ, chẳng phải Chu Tiểu Nghiên cũng không khác sao.
Chu Đình Đình tin rằng, với tình cảm của Vu Hàn đối với Chu Tiểu Nghiên, hắn sẽ không muốn từ bỏ Chu Tiểu Nghiên. Bọn họ cho dù là anh em thì sao, chẳng phải hắn vẫn động tâm sao?
Bây giờ chỉ xem hắn có thể giấu diếm tâm tư này được bao lâu.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận