Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2100: Kinh hãi 7 (length: 3854)

"Vậy được rồi, cứ như vậy đi, chúng ta trở về làm việc thôi." Hàn Nặc bắt đầu chuẩn bị đứng dậy, bọn họ ra ngoài thời gian quả thật đã đủ lâu, không quay lại, đoán chừng đều phải hết giờ làm.
"Ừm." Kiều Tử Mạc cũng nhẹ gật đầu, "Bất quá ta hôm nay nói chuyện với ngươi, ngươi nếu có cái gì dự định hay ý nghĩ, nhất định phải nói cho ta nha! Ta bên này cũng vậy, nếu như ta có quyết định gì, cũng nhất định sẽ nói cho ngươi. Hiện tại ta hy vọng là hai chúng ta làm chị và em trai, có thể thẳng thắn với nhau một chút. Vì ca ta và Chu Tiểu Nghiên hiện tại còn chưa biết rõ tâm ý của đối phương, vậy chúng ta càng phải thẳng thắn mới được."
"OK, không có vấn đề."
Hai người cuối cùng đã bàn xong mọi chuyện, đây đại khái là lần bọn họ nói chuyện nhiều nhất trong mấy năm qua. Kiều Tử Mạc còn nhớ rõ, lần trước hắn có thể thản nhiên trò chuyện cùng Hàn Nặc như vậy, là hồi đại học. Khi đó Hàn Nặc và Lâm Việt có nhiều hiểu lầm, hắn xem như người lắng nghe ở bên cạnh Hàn Nặc. Thời gian đó hắn và Hàn Nặc giao tiếp đặc biệt nhiều, hắn cũng từ lúc đó mà càng hiểu rõ Hàn Nặc.
Về sau khi Hàn Nặc và Lâm Việt hòa hảo, Kiều Tử Mạc liền dần dần rút lui khỏi cuộc sống của Hàn Nặc. Mấy năm nay, thật ra Kiều Tử Mạc không giao tiếp nhiều với Hàn Nặc, trước đó hắn đi nước ngoài học, một năm cũng không về được mấy lần, cơ hội gặp mặt lại càng ít, phần lớn chỉ xoay quanh chuyện nhà Hàn Nặc và Lâm Tiếu Tiếu.
Đương nhiên, đây cũng là do Kiều Tử Mạc cố ý. Hắn cảm thấy thân phận hiện tại của mình cùng trạng thái của Hàn Nặc và Lâm Việt, đều không thích hợp tiếp tục thường xuyên xuất hiện quanh bọn họ như trước. Cho nên mấy năm đó, hắn cố ý chạy ra nước ngoài, cố gắng không xuất hiện bên cạnh bọn họ.
Hiện tại hắn đến Lâm thị, cũng chỉ vì chuyện của Kiều Diệc và Chu Tiểu Nghiên, đợi những chuyện này xong xuôi, hắn vẫn sẽ lui về vị trí cũ.
Kiều Tử Mạc vẫn luôn là một người biết chừng mực, hắn rất có thể kiểm soát cảm xúc, cũng luôn hiểu cách kiềm chế tình cảm của mình. Tuy có chút chua xót, nhưng chẳng phải đó là sự bất đắc dĩ của người sao?
Hơn nữa, cho dù đến bây giờ, hắn có thể ngồi xuống nói chuyện với Hàn Nặc nhiều như vậy, cũng đều là vì bàn chuyện tình cảm của người khác. Chỉ là vừa đúng, những người họ bàn luận, một người vừa là anh trai hắn, một người thì lại là em gái của Hàn Nặc. Bọn họ có mục đích và chủ đề chung, cho nên mới có thể một lần nữa trò chuyện nhiều đến vậy.
Thật ra đôi khi Kiều Tử Mạc sẽ nghĩ, giữa hắn và Hàn Nặc, hiện tại ngoài chuyện của Kiều Diệc và Chu Tiểu Nghiên ra, có lẽ đã không còn chủ đề nào của riêng hai người họ để mà nói nữa rồi. Không biết đó là chuyện tốt hay chuyện xấu.
Hôm nay mặc dù chưa nhận được câu trả lời chắc chắn của Hàn Nặc, nhưng cuối cùng Kiều Tử Mạc đã chia sẻ tâm tư của mình cho người khác. Trước kia không thể cùng ai bàn bạc chuyện gì, bây giờ cuối cùng đã tìm được người có thể cùng mình thảo luận chuyện này. Kiều Tử Mạc vẫn rất hài lòng với trạng thái này.
Còn nhiều chuyện, Kiều Tử Mạc cũng không định chỉ bằng vài câu nói là có thể giải quyết hết mọi vấn đề. Cứ từ từ thôi, dù sao theo tính cách của Kiều Diệc, loại chuyện này không phải một hai ngày là có thể thay đổi được. Hơn nữa Kiều Tử Mạc còn lo lắng, cho dù bây giờ hắn có nói cho Kiều Diệc biết Chu Tiểu Nghiên thích anh ta, thì có lẽ Kiều Diệc cũng chẳng có phản ứng gì.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận