Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 690: Xảy ra chuyện lớn (length: 3872)

Nàng không nghĩ tới nàng tùy tiện nói một chút lời nói, Tạ Nguyên thật đúng là liền mang theo nàng đến đánh.
Lại vừa nhìn trước mặt đen nghịt đám người, hơn nữa toàn bộ đều là đại hào, Tô Tiểu Bộ nhìn thấy có mấy người trên đầu đều đội vương quốc, đại tướng quân, thậm chí nguyên soái các loại xưng hô.
Nhiều đại thần như vậy ở đây, nàng cùng Tạ Nguyên đi không phải là đi chịu chết sao?
Tô Tiểu Bộ xa xa quan sát một chút, đột nhiên dừng lại.
Tiểu Bố Đinh: "Cái kia... Hay là chúng ta đừng đi nữa thì hơn."
Duyên Lai: "Sao vậy, ngươi sợ?"
Tiểu Bố Đinh: "Có chút."
Duyên Lai: "Đừng sợ, lão công ngươi ta một mình có thể đánh bọn chúng ba tên."
Tiểu Bố Đinh: "Mới ba tên à... Nhưng mà nơi đó ít nhất có ba mươi tên đó!"
Kỳ thật căn bản không chỉ ba mươi tên, Tô Tiểu Bộ nói ba mươi tên là chỉ tính cả những người có cấp bậc lớn, những người khác, nàng đều không thèm để ý.
Duyên Lai: "Sợ cái gì, ta mời viện trợ."
Tiểu Bố Đinh: "Hả?"
Ngay sau đó, Tô Tiểu Bộ đã nhìn thấy "Mộng Du" nghênh ngang mà xuất hiện trước mặt nàng, trên đầu đội xưng hào Quốc vương nước Đường, cưỡi thú cưỡi quốc vương cực ngầu, đến cả sủng vật bảo bảo cũng là cấp bậc cao nhất, còn tỏa hào quang màu tím lập lòe.
Tiểu Bố Đinh: "Kiều Tử Mạc! ! Ngươi không phải về nhà rồi sao?"
Cách màn hình, Kiều Tử Mạc cũng cảm nhận được Tô Tiểu Bộ tức giận, ừm... Kiều Tử Mạc hít một hơi, quay sang Tạ Nguyên oán trách: "Xem đi, ngày chết của ta sắp tới nhanh hơn rồi."
Vốn dĩ Kiều Tử Mạc còn nghĩ Lý Tâm Nghi biết hắn ở trường học, vậy chắc chắn Hàn Nặc cũng sẽ ngày mai mới tìm đến hắn. Nhưng giờ Tiểu Bố Đinh biết thì không giống nữa, nàng khẳng định sẽ lập tức gọi điện cho Hàn Nặc, báo tin!
Tạ Nguyên: "Hắc hắc, chết sớm hay chết muộn đều là chết, sao phải để ý chút thời gian đó chứ!"
Kiều Tử Mạc: "Tạ Nguyên! Ngươi chán sống hả? Ta tới giúp ngươi đó, giúp ngươi, hiểu không?"
Tạ Nguyên: "Ờ ờ hiểu... Nên ngươi cứ giúp ta đánh xong boss đi, rồi đi chết sau."
Kiều Tử Mạc: "... Tốt, ngươi có gan."
Tạ Nguyên: "Ha ha..."
Đối mặt với chất vấn của Tiểu Bố Đinh, "Mộng Du" cũng không thể làm bộ như không nghe thấy, đành phải dẫn đầu đi lên phía trước, đánh trống lảng: "Tiểu Bố Đinh, giờ đừng để ý tới ta ở đâu được không? Máy móc đại vương sắp ra rồi, chúng ta mau làm chuyện chính đi!"
Kiều Tử Mạc nói không sai, thời gian siêu cấp đại boss máy móc đại vương xuất hiện ở nhà máy cơ khí chỉ còn lại một phút đồng hồ, hiện tại nhà xưởng máy móc đã trở thành chiến trường hỗn loạn.
Toàn bộ nhà máy cơ khí mười tầng nói lớn không lớn, nhưng mà nói nhỏ cũng không nhỏ, mà máy móc đại vương cũng không cố định xuất hiện ở một địa điểm, nơi nó xuất hiện là ngẫu nhiên.
Vận may tốt, có lẽ sẽ gặp được boss vừa vặn xuất hiện ở bên cạnh. Nhưng điều đó cũng không có nghĩa là ngươi thắng lợi, bởi vì một khi boss xuất hiện, hệ thống sẽ tự động công bố tọa độ, sau đó tất cả mọi người sẽ vây lại, cuối cùng tự nhiên là ai mạnh hơn, người đó sẽ cười đến cuối cùng.
Tạ Nguyên kéo Kiều Tử Mạc vào đội ngũ của mình cùng Tiểu Bố Đinh, sau đó ba người giao lưu trong kênh đội ngũ.
Mộng Du: "Còn 30 giây nữa boss sẽ xuất hiện, chúng ta cứ đợi ở đây đi. Thấy ai đi ngang qua thì giết luôn."
Tiểu Bố Đinh: "Ngươi cũng quá tàn nhẫn rồi đó."
Mộng Du: "Vậy ngươi cứ đợi bị đánh chết đi. Trang bị cùi bắp của ngươi, chậc chậc, người ta một chiêu là cho ngươi lên bảng đếm số rồi!"
Tiểu Bố Đinh không thể phản bác, đành phải gửi cho Kiều Tử Mạc một biểu cảm cắn răng nghiến lợi. Hơn nữa ngay lúc bọn họ nói chuyện, Tiểu Bố Đinh tận mắt thấy Mộng Du giết luôn hai người đi ngang qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận