Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1090: Vu Hàn (length: 4046)

Chương 1090: Vu Hàn (10) Theo quy định, trước khi tốt nghiệp, Chu Tiểu Nghiên nhất định phải chuyển ra khỏi ký túc xá trường học. Mấy ngày nay, người trong phòng ngủ cũng đã lần lượt dọn đi rồi, gần như chỉ còn lại Chu Tiểu Nghiên và Triệu Nguyệt.
Kế hoạch trước đây của Chu Tiểu Nghiên là, sau khi mẹ nàng kết hôn sẽ chuyển ra khỏi nhà cũ, đến ở cùng với Vu thúc thúc, vậy thì sau khi nàng tốt nghiệp, sẽ có thể ở lại phòng cũ của bọn họ.
Nhưng từ khi Vu Hàn trở về, ý nghĩ này đã bị bác bỏ.
Vu Hàn kiên quyết muốn Chu Tiểu Nghiên cũng chuyển đến ở nhà họ Vu, nói là nhà họ Vu rất lớn, cả nhà ở cùng nhau cũng náo nhiệt. Điểm này cũng được Dương Thiến và ba của Vu Hàn tán thành.
Chỉ là Chu Tiểu Nghiên vẫn còn do dự, trước đây nàng không muốn chuyển đến ở chung với người khác, dù sao Vu thúc thúc đối với nàng mà nói, không phải là một người quen thuộc.
Nhưng từ khi biết Vu Hàn chính là anh trai nhỏ mà nàng từng quen biết năm đó, tâm lý của Chu Tiểu Nghiên lại thay đổi.
Nàng có một tình cảm đặc biệt khác lạ đối với anh trai nhỏ trong ký ức, hiện tại bọn họ có thể trở thành người một nhà, nàng cũng cảm thấy rất vui.
Thế nhưng, như vậy thì nàng phải chuyển đến nhà họ Vu ở sao?
Sau khi tiệc cưới kết thúc, Dương Thiến cùng ba Vu Hàn đi du lịch, trước khi đi, bà đột ngột nói với Chu Tiểu Nghiên rằng, phòng ở cũ của bọn họ đã trả rồi, để Chu Tiểu Nghiên tự tìm cách.
Chu Tiểu Nghiên lúc đó liền hoảng sợ.
Mặc dù sau khi học đại học, nàng gần như không ở nhà, trong nhà cũng không có thứ gì thuộc về nàng, nhưng cũng không thể nói trả là trả được chứ? Nàng còn chưa thu dọn đồ đạc của mình mà!
Sau đó, Vu Hàn nói với nàng rằng, những thứ thuộc về nàng đã sớm bị hắn mang đến nhà hắn rồi.
Chu Tiểu Nghiên: "? ? ?"
Uy, mọi người tự ý quyết định, có hỏi qua ý kiến của nàng không vậy?
Hay là nói, bọn họ vốn đã có kế hoạch như vậy rồi, không cho nàng cơ hội lựa chọn? Cho nên, bây giờ nàng không thể không chuyển đến nhà họ Vu ở sao?
Hai ngày nay, Chu Tiểu Nghiên cùng Triệu Nguyệt cứ luyến tiếc ở trong phòng ngủ, Tiểu Nguyệt không tìm được việc làm ở thành phố B, có lẽ sau khi tốt nghiệp sẽ rời khỏi nơi này, cho nên cả hai đều đặc biệt không nỡ rời xa nhau.
Nhưng mà nhân sinh là như vậy, không chỉ có bạn bè mà còn có những cặp đôi yêu nhau, vừa tốt nghiệp đều mỗi người một ngả, sẽ không còn gặp lại.
Mặc dù điều này rất đau lòng, nhưng bọn họ đều là người trưởng thành rồi, phân biệt được cái gì quan trọng, nên mọi người chỉ có thể trân trọng khoảng thời gian cuối cùng này, cùng nhau tụ họp một lần cho thật tốt mà thôi.
"Tiểu Nghiên, sau này khi ta đi, ngươi phải chăm sóc tốt bản thân nhé."
"Ừ."
"Con Chu Đình Đình kia luôn bắt nạt ngươi, ngươi phải cẩn thận nhiều hơn. Nhưng mà bây giờ có anh trai ngươi trông nom ngươi, ta cũng yên tâm hơn."
"Ta biết rồi, ngươi cũng phải chăm sóc tốt cho mình, có thời gian thì trở lại tìm ta chơi nhé."
"Được rồi, chờ ngươi phát tài, ta sẽ trở lại ăn nhờ ở đậu."
Hai người cuối cùng cười một lát, nhưng trong tiếng cười vẫn mang theo nỗi buồn.
Chu Tiểu Nghiên không phải là một người vô tình, mặc dù nàng rất ít khi kết giao bạn bè, cũng không thích kết giao bạn bè, nhưng một khi đã nhận định là bạn bè thì sẽ là cả đời.
Mấy năm nay cũng nhờ có Triệu Nguyệt bao bọc, khiến nàng ở trường cũng tốt hơn rất nhiều. Nàng thường xuyên đi làm thêm bên ngoài, khi về trễ thì Tiểu Nguyệt mua cơm tối cho nàng. Vì đi làm thêm mà nàng trễ học, cũng là Tiểu Nguyệt giúp nàng ghi bài, những điều này Chu Tiểu Nghiên đều ghi nhớ trong lòng.
Nàng hy vọng rằng các nàng sẽ mãi mãi không muốn tách rời, thế nhưng nàng biết điều đó không thể nào.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận