Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1056: Phiên ngoại: Bi kịch (length: 3969)

Chương 1056: Phiên ngoại: Bi kịch ( 3 ) Chu Tiểu Nghiên một mình về tới văn phòng, ngồi một hồi, phát hiện chân của mình vẫn còn rất đau.
Sau đó nàng mới đứng dậy hướng về phòng vệ sinh đi đến.
Kéo quần xuống, Chu Tiểu Nghiên mới phát hiện cú ngã vừa rồi thật sự rất mạnh, hiện tại đùi phải đầu gối toàn bộ đều bầm đen, hơn nữa còn có những điểm tơ máu.
Trong phòng vệ sinh, nàng lấy nước lạnh chườm lên một chút, được vài phút thì cảm thấy cơn đau giảm bớt, nàng đành phải đi ra.
Chỉ là vết thương nhỏ thôi, thật ra nàng cũng không có kêu ca nhiều đến thế.
Chỉ là nghĩ đến việc mình vừa mới xấu hổ trước mặt Kiều Diệc, còn làm đổ cà phê, sau đó lại nghĩ tới việc Kiều Diệc vừa quay người đã giao việc mua cà phê cho Chu Đình Đình, trong lòng Chu Tiểu Nghiên vẫn thấy rất khó chịu.
Mặc kệ việc vừa rồi có phải Chu Đình Đình cố ý gây ra cho nàng trượt chân hay không, dù sao nàng cũng không có chứng cứ, căn bản là không thể làm gì Chu Đình Đình.
Thật ra cho dù là có chứng cứ thì sao chứ, nàng cũng có làm gì được Chu Đình Đình đâu.
Cho nên, nỗi uất ức này, cũng chỉ có thể một mình nàng âm thầm nuốt xuống.
Chẳng bao lâu sau, Chu Đình Đình liền trở lại. Nhìn thấy Chu Tiểu Nghiên một mình ngồi ở bàn làm việc vẻ mặt buồn bã, Chu Đình Đình vô cùng vui vẻ.
Hiện tại Chu Đình Đình tự nhiên là rất đắc ý, việc vừa rồi cố ý làm Chu Tiểu Nghiên trượt chân thật ra cũng chỉ vì khó chịu chuyện nàng có thể đi mua cà phê cho Kiều Diệc thôi.
Hơn nữa Chu Đình Đình vừa nghĩ tới việc Chu Tiểu Nghiên định đi đưa cà phê riêng cho Kiều Diệc, trong lòng đã thấy bực mình. Cho nên nàng làm Chu Tiểu Nghiên trượt chân là lẽ đương nhiên.
Chỉ là không ngờ Chu Tiểu Nghiên lại xui xẻo đến thế, hết lần này đến lần khác lại té trúng ngay lúc Kiều Diệc đi tới, đúng là mất mặt muốn chết!
Hơn nữa Chu Đình Đình cũng không nghĩ tới, Kiều Diệc ca ca thế mà lại để mình đi mua cà phê! Đây thật sự là niềm vui bất ngờ của Chu Đình Đình.
Cho nên bây giờ quay về nhìn thấy Chu Tiểu Nghiên cau mày, ngồi ở bàn làm việc như vậy, trong lòng Chu Đình Đình rất vui.
Cho nên, Chu Tiểu Nghiên, ngươi vẫn là không đấu lại ta có phải không?
"Nha, Tiểu Nghiên à, sao lại vẻ mặt không vui như thế? Có phải là vừa rồi ngã đau quá không? Để ta xem thử, có nghiêm trọng không nhé? Nếu nghiêm trọng thì nên xin nghỉ về nhà nghỉ ngơi đi."
Bây giờ trong văn phòng cũng có những người khác, Chu Đình Đình nói vậy rõ ràng là đang giả tạo, nhưng Chu Tiểu Nghiên cũng không thể tức giận với nàng ta.
Dù sao người ta bên ngoài là đang "quan tâm" mình có phải không?
"Ta không sao." Chu Tiểu Nghiên lạnh lùng trả lời.
"Sao lại không sao được chứ? Chắc là ngại xin phép nghỉ thôi đúng không? Không sao đâu, ta có thể đi xin nghỉ giúp cho. Ta và Kiều tổng quen biết từ nhỏ, nói với hắn một tiếng là được."
Chu Tiểu Nghiên biết, những lời này Chu Đình Đình nói chính là cố tình để châm chọc nàng.
"Không cần."
"À, vậy thôi vậy." Chu Đình Đình quay người làm bộ dạng bị ủy khuất, sau đó về chỗ của mình.
Trong mắt người khác, chỉ là Chu Đình Đình tốt bụng quan tâm Chu Tiểu Nghiên, còn Chu Tiểu Nghiên thì ngược lại không lĩnh tình.
Sau khi Chu Đình Đình ngồi về chỗ, không bao lâu sau, đột nhiên lại cầm một chai lọ mang tới trước mặt Chu Tiểu Nghiên.
"À đúng rồi, Tiểu Nghiên, thuốc xoa bóp này là do ta mang theo, ngươi cầm lấy mà xoa đi, rất hiệu quả."
Chu Tiểu Nghiên sững sờ nhìn Chu Đình Đình. Rõ ràng chính là cô ta cố ý làm mình trượt chân, bây giờ lại giả bộ quan tâm thế này cho ai xem!
Chu Tiểu Nghiên thật rất muốn nổi giận, nhưng lại không thể. Hơn nữa nàng sao có thể dùng đồ do Chu Đình Đình đưa cho chứ, thật là nực cười đến cùng cực!!
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận