Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1258: Tư tâm 16 (length: 3917)

Chương 1258: Tư tâm 16
Nếu quả thật muốn để nàng làm chuyện đó, trong lòng nàng vẫn có chút kháng cự.
Nàng đã từng thật sự hy vọng có thể bằng vào nỗ lực của chính mình làm Kiều Diệc ca ca thích nàng. Nàng cũng từng cho rằng Kiều Diệc ca ca nhất định sẽ thích nàng.
Nhưng vì sao cuối cùng, nàng lại muốn đi bước đường này?
Chu Đình Đình trầm mặc, không nói gì thêm. Nàng giằng xé trong lòng, suy nghĩ xem rốt cuộc mình có muốn làm vậy hay không.
Phụ thân thản nhiên nói với nàng, đàn ông kỳ thật đều giống nhau, đều không chịu nổi sự cám dỗ, là động vật nửa thân dưới. Nhưng còn Kiều Diệc thì sao? Hắn có phải cũng không ngoại lệ?
Một khi nước cờ này đi sai, nàng sẽ không còn đường quay lại. Nhưng nếu thành công thì sao?
Cám dỗ này quả thực rất lớn.
——
Chu Tiểu Nghiên cùng Kiều Diệc, Vu Hàn cùng nhau ngồi xe về nhà. Dọc đường Chu Tiểu Nghiên không chủ động mở lời, tiểu ca ca và Kiều Diệc thỉnh thoảng nói vài câu. Có thể thấy, bận rộn một ngày, cả tiểu ca ca và Kiều Diệc đều khá mệt, vừa ngồi vào xe, mọi người đều thư giãn.
Kiều Diệc đêm nay vẫn uống khá nhiều rượu, mặt ửng hồng, ngồi ở hàng ghế sau.
Vì Kiều Diệc ngay từ đầu lên xe đã ngồi ở hàng ghế sau, dựa vào đó khá thoải mái, nên lúc sau Vu Hàn lên xe, tự động ngồi xuống vị trí kế bên tài xế. Bây giờ, ở hàng ghế sau chỉ có Chu Tiểu Nghiên và Kiều Diệc.
Hơi thở của Kiều Diệc trong đêm tĩnh lặng, từng chút một truyền đến tai Chu Tiểu Nghiên. Anh thỉnh thoảng nói chuyện với Vu Hàn, khẽ động thân, Chu Tiểu Nghiên cũng theo đó động.
Thật ra nàng ngồi cách Kiều Diệc khá xa, từ khi lên xe, nàng đã cố gắng tránh xa Kiều Diệc.
Nhưng càng đi xa, cộng với việc thỉnh thoảng Kiều Diệc không thoải mái, loạn động, kết quả bây giờ Kiều Diệc có vẻ ngồi càng lúc càng gần Chu Tiểu Nghiên, thậm chí Chu Tiểu Nghiên đã lùi sang tận cùng một bên.
Cuối cùng, sau khi nói vài câu với Vu Hàn, Kiều Diệc yên tĩnh trở lại. Một lát sau, Chu Tiểu Nghiên phát hiện hắn ngủ rồi!
A, Kiều đại boss thân mến của chúng ta, hóa ra cũng có lúc không chống đỡ được sao?
Trong nhận thức trước đây của Chu Tiểu Nghiên, hoặc những tin tức nàng nghe từ người khác về Kiều Diệc, đều là người có thân thể cực tốt, tinh lực dồi dào. Vì mỗi ngày anh đều tăng ca, người trong công ty nói anh như người máy, không bao giờ biết mệt mỏi.
Nhưng bây giờ xem ra, hình như anh cũng sẽ mệt.
Ừ, cũng đúng thôi. Dù Kiều Diệc có lợi hại đến đâu, anh cũng chỉ là một con người. Là người thì đều sẽ mệt, giống như người ta đều có lúc buồn, đau khổ.
Dù Chu Tiểu Nghiên đã từng thấy Kiều Diệc làm được mọi thứ, nhưng lâu dần, nàng mới thấy anh vẫn giống đại đa số mọi người. Có vui buồn hờn giận, chỉ là không quen bộc lộ ra. Anh cũng sẽ mệt, sẽ khó chịu, chỉ là anh che giấu thôi.
Kiều Diệc gánh trên vai rất nhiều, toàn bộ Kiều gia, toàn bộ Kiều thị xí nghiệp, đều do một mình anh chống đỡ. Anh còn quá trẻ đã tiếp nhận Kiều thị, dựa vào nỗ lực của bản thân, nâng cả công ty lớn như vậy lên, mấy năm qua anh gánh trách nhiệm nặng đến mức nào, Chu Tiểu Nghiên chỉ nghĩ thôi cũng đã thấy rõ.
Nên trong mắt người ngoài, anh mạnh mẽ, vì anh không thể gục ngã, anh nhất định phải mạnh mẽ.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận