Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1660: Thần cũng là người 19 (length: 3798)

Cũng là một người ăn không ngồi rồi, lại tìm không thấy chỗ nào để đi, cho nên liền tùy tiện ngồi ở đó làm bộ hao mòn thời gian.
Hàn Nặc càng thấy kỳ lạ.
"Lâm Việt ca ca, chúng ta đừng đi ăn cơm vội, ở bên cạnh xem một chút đi."
"Nhìn xem? Tiểu Nghiên, ngươi đây là muốn nhìn trộm sao? Chẳng lẽ ngươi nghi ngờ Vu Hàn đang ở đây hẹn hò với người khác, nên muốn bắt tại trận?"
Lâm Việt rất giật mình, thì ra Tiểu Nặc cũng có sở thích như vậy.
"Không phải. Ngươi đoán mò cái gì đấy! Ta chỉ muốn xem Vu Hàn hắn làm gì ở trong này thôi. Chẳng lẽ ngươi không thấy hắn một mình ngồi ở đó rất kỳ quái sao?"
"Có gì kỳ quái đâu, có lẽ hắn chỉ tùy tiện dạo chơi ở đây, rồi mệt thì ngồi một chút thôi. Ngươi nghĩ nhiều rồi!"
"Ta nghĩ nhiều?" Hàn Nặc hỏi ngược lại, "Lâm Việt ca ca, anh không nghĩ xem, nơi này cách nhà chúng ta với nhà Tiểu Nghiên đều nửa thành phố rồi, anh không có việc gì lại chạy xa đến đây đi lang thang sao? Với lại chúng ta vì bữa tối mới tới đây ăn cơm, vậy Vu Hàn thì sao? Hắn một mình, chạy xa đến vậy làm gì?"
Nghe vậy, đúng là có chút kỳ quái.
"Tiểu Nghiên không đến cùng hắn à? Em chắc là chỉ có một mình Vu Hàn?"
"Nên ta mới muốn quan sát ở đây đấy!"
Sau đó hai người bọn họ liền lén lút trốn vào xe, thấy Vu Hàn vẫn một mình ngồi đó rất lâu. Ở giữa không nói chuyện với ai, cũng không ai tìm đến hắn, thậm chí điện thoại cũng không gọi một cuộc.
Chắc chắn là không phải đang chờ ai.
Cuối cùng, Vu Hàn chuẩn bị đứng dậy đi.
"Lâm Việt ca ca, nhanh, đuổi theo hắn."
"Tiểu Nghiên, chúng ta làm vậy không tốt lắm đâu?" Lâm Việt hơi khó xử, chuyện này là lần đầu hắn làm, "Theo dõi người khác là không đúng."
"Hắn đâu phải là người khác!" Hàn Nặc xua tay, cự tuyệt nói, "Chúng ta làm vậy là quan tâm hắn, không phải theo dõi!"
"Ờ..."
"Thôi được rồi, Lâm Việt ca ca, chuyện cụ thể lát nữa ta giải thích cho anh, chúng ta cứ đi theo nhìn xem rồi tính."
"Được, đều nghe em."
Lời lão bà nói, hắn có thể không nghe sao? Hơn nữa Lâm Việt biết Hàn Nặc làm vậy chắc chắn là vì Chu Tiểu Nghiên. Quan tâm em gái mình không có gì sai, hơn nữa Vu Hàn còn có thể là bạn trai tương lai của Tiểu Nghiên, càng phải để ý.
"Sao hắn lại chạy đến rạp chiếu phim rồi?" Hàn Nặc cau mày nói, bọn họ đi theo Vu Hàn một quãng đường, vậy mà hắn lại một mình đến rạp chiếu phim.
Thật là quá kỳ quái.
Buổi trưa hắn không đi ăn cơm trưa, một mình chạy đến xem phim? Chuyện này càng ngày càng đáng ngờ.
Mà lúc này Vu Hàn hoàn toàn không biết có người theo dõi phía sau. Thật ra hắn cũng đã chuẩn bị kỹ càng, cố ý chọn chỗ xa nhà để tránh gặp người quen.
Nhưng không ngờ vẫn bị bắt gặp.
Vu Hàn vào rạp chiếu phim, giữa trưa nên không có nhiều người lắm, hắn đến quầy mua đại một vé phim giờ gần nhất rồi vào.
Còn Hàn Nặc và Lâm Việt thì lại đang do dự ở cửa.
"Tiểu Nặc, chẳng lẽ chúng ta lại vào theo xem hắn xem phim gì à? Nếu chúng ta cùng vào thì dễ bị phát hiện lắm."
"Nhưng mà..."
Nhưng Hàn Nặc vẫn không cam tâm.
Rốt cuộc Vu Hàn một mình đang làm gì vậy, một mình ngồi uống cà phê ven đường, rồi lại một mình chạy đến xem phim, giữa hắn với Tiểu Nghiên đến cùng đã xảy ra chuyện gì? (hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận