Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3303: Đáp án để lộ 18 (length: 3705)

Tiểu Bố Đinh khẽ gật đầu, đi tới kéo ghế, rồi ngồi xuống trước giường của cha Tạ Nguyên. Nhưng biểu hiện của nàng vẫn cứ không được tự nhiên.
"Ngươi trông rất khẩn trương? Sao vậy, ta đáng sợ lắm sao? Hay là ngươi không thích ta?"
"Không có ạ, thưa chú, con chỉ là..."
"Thôi được, con không cần giải thích. Thật ra tâm tình của con ta cũng hiểu."
"Thật sự con đã rất cảm động khi con chịu đến đây thăm ta, một người sắp chết này. Cám ơn con."
"Thưa chú, chú tuyệt đối không nên nói như vậy, bệnh của chú nhất định sẽ khá hơn ạ!"
"Ha ha, thật sao? Thôi được rồi, con cũng không cần an ủi ta, thật ra ta cũng không sợ chết. Chẳng phải cái chết cũng là một sự giải thoát hay sao, nếu không vì ta mang bệnh này, phỏng chừng Tiểu Nguyên cũng chẳng về thăm ta. Thật ra bây giờ như vậy rất tốt, ít nhất trước khi chết, ta biết con trai ta vẫn rất yêu thương ta. Vậy là ta mãn nguyện lắm rồi."
"Thưa chú, Tạ Nguyên vẫn luôn rất yêu chú ạ."
"Đúng vậy, hắn vẫn luôn rất yêu ta. Nhưng mà ta lại có lỗi với hắn, chính ta, người làm cha này đã hủy hoại cả đời hắn. Cô Tô, không, ta có thể theo Tiểu Nguyên gọi con là Tiểu Bố Đinh được không?"
"Được ạ."
"Tốt, Tiểu Bố Đinh. Con nghe ta nói. Tạ Nguyên thật sự rất yêu rất yêu con. Chuyện năm đó, đều là lỗi của ta, con tuyệt đối không nên hận hắn như vậy."
"Thưa chú, những chuyện đó đều đã qua rồi ạ."
"Không, chưa qua đâu. Con biết đấy, Tạ Nguyên hiện giờ vẫn rất yêu con. Hắn chỉ muốn thật lòng bù đắp cho con. Nhưng ta biết, một người đàn ông, trước đây đã phạm phải sai lầm lớn như vậy, bây giờ lại muốn quay đầu, muốn người khác tha thứ, thật sự là yêu cầu quá đáng. Nhưng mà Tiểu Nguyên trước đây cũng rất bất đắc dĩ mà. Hắn thật ra cũng giống con, đều là người bị hại trong chuyện này. Mấy năm nay, chắc chắn con không dễ chịu, nhưng Tiểu Nguyên cũng khó khăn lắm đấy. Hắn cũng đã nhận trừng phạt rồi, cho nên Tiểu Bố Đinh, con có thể cho hắn một cơ hội nữa được không? Chỉ một lần thôi. Thúc xin con đấy."
"Thưa chú, chú đừng nói vậy ạ."
Đối mặt lời thỉnh cầu của người bệnh nặng này, Tiểu Bố Đinh thật sự không đành lòng. Nhưng nàng cũng không thể hứa hẹn gì với cha của Tạ Nguyên.
Cơ hội.
Chẳng phải nàng đã cho Tạ Nguyên cơ hội rồi sao?
Lần nữa cùng hắn quay lại game ZS này, đây chẳng phải là cơ hội mà nàng cho Tạ Nguyên hay sao. Chỉ là kết quả cuối cùng của lần này sẽ là gì thì cả hai bọn họ đều không thể xác định.
"Tiểu Bố Đinh à. Hai ngày này, con có thể ở lại nhà chúng ta được không?"
"Thưa chú, con đã đặt phòng khách sạn rồi ạ."
"Ta biết. Chỉ là chú không còn nhiều thời gian nữa, rất muốn trong quãng thời gian cuối cùng này, được nhìn con nhiều thêm chút. Về sau cuộc đời Tạ Nguyên, chú mong con có thể chiếu cố hắn nhiều hơn. Tạ Nguyên đứa bé này, từ nhỏ đã rất nghe lời. Cuộc đời nó cũng không gặp phải bất cứ trở ngại gì. Chính chúng ta đã có lỗi với nó. Lẽ ra nó phải là một thiếu niên rạng rỡ, khỏe mạnh, nhưng giờ đây chú chỉ nhìn thấy ở đôi mắt nó sự mệt mỏi và bất an với cuộc đời. Tiểu Bố Đinh, con giúp nó nhiều một chút nhé."
"Thưa chú, con sẽ cố gắng ạ."
"Ta không sợ chết, chết thì có gì mà sợ. Ta sợ nhất là, nếu ta ra đi, người nhà ta phải làm sao? Vợ ta, còn có con trai ta. Ta không thể nào chăm sóc được cho họ nữa rồi."
Tiểu Bố Đinh nghe những lời này, trong lòng cũng cảm thấy rất khó chịu.
Nhưng mà khó chịu thì khó chịu, nàng cũng không biết phải an ủi người khác thế nào.
( hết chương này ).
Bạn cần đăng nhập để bình luận