Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2166: Quyết định dù sao cũng so lựa chọn khó 17 (length: 3627)

"Đã ăn ngon rồi, vậy chúng ta lại đi mua hai cái nữa đi."
"Tại sao vậy?"
Nhưng mà không đợi Hàn Nặc kịp phản ứng, Lâm Việt thật sự liền xoay người đi mua kem ly.
Hả… Mặc dù thời tiết khá nóng, ăn kem ly cũng rất thoải mái, nhưng cũng không cần thoáng cái liên tiếp ăn chứ. Hàn Nặc lắc đầu, không hiểu Lâm Việt đang làm gì.
Sau đó không đầy một lát, Lâm Việt liền lại cầm hai cây kem ly trở về.
"Đây, cho ngươi một cái, ta một cái."
"Ừm."
Hàn Nặc ngơ ngác gật đầu nhẹ, cây kem ly trên tay nàng còn chưa ăn xong đây. Nhưng kem ly lại không thể cầm trên tay không ăn, vì sẽ bị chảy ra mất.
"Thế nhưng Lâm Việt ca ca, sao hôm nay anh đột nhiên lại muốn ăn nhiều kem ly như vậy?"
"Không phải em nói muốn ăn sao? Hơn nữa còn nói kem ly ở đây ăn ngon, vậy chúng ta ăn thêm mấy cây là được rồi. Đi thôi, chúng ta qua bên kia đi dạo một vòng đi."
"Vâng."
Nhưng mà Lâm Việt quay người lại, lại cố tình bôi kem ly lên khóe miệng. Thôi được rồi, hắn cũng là nhất thời nổi hứng, muốn ngây thơ một hồi, liền nhớ lại rất nhiều năm trước, khi bọn họ còn học đại học, thường thấy mấy cảnh tượng các nam sinh, nữ sinh trong trường. Thường sẽ có nam sinh cố ý bôi kem ly lên khóe miệng, sau đó dùng để trêu chọc các nữ sinh.
Lúc này, nữ sinh sẽ nên làm gì đây? Lãng mạn một chút thì đương nhiên là trực tiếp giúp hắn ăn, nếu không lãng mạn thì sẽ lấy khăn giấy lau cho nam sinh. Nếu như tệ hơn một chút, thì sẽ coi như không nhìn thấy.
Vậy Tiểu Nặc sẽ là loại nào đây?
Lâm Việt vẫn rất muốn biết. Cho nên hắn mới cố ý lại đi mua kem ly, ngẫm lại thì thấy mình thật là nhàm chán và ngây thơ.
"Này."
Lâm Việt quay đầu lại, liền chỉ chỉ khóe miệng mình về phía Hàn Nặc, ý tứ rõ ràng cực kỳ. Nhưng Hàn Nặc nhìn thoáng qua, đột nhiên "phụt" một tiếng bật cười: "Lâm Việt ca ca, anh lớn thế này rồi, ăn kem ly vẫn còn dính lên mặt hả? Ai, nếu Tiếu Tiếu ở đây, chắc chắn sẽ chê cười anh cho xem!"
Lâm Việt: "..."
Ê, ta làm thế này đâu phải để em chế giễu ta có được không? Em vẫn là bà xã tốt của ta sao, sao lại không hiểu ý ta chứ!
Sau khi cười xong, Hàn Nặc thấy Lâm Việt bĩu môi đứng đó, một vẻ mặt đáng thương. Xem ra Lâm đồng học đang đợi nàng cái gì rồi?
Úi! Hàn Nặc lập tức phản ứng lại, vội vàng mở túi xách, lấy ra một tờ khăn giấy đưa cho Lâm Việt: "Cầm đi, lau đi."
Lâm Việt: "..."
Quả nhiên rồi, hắn suy nghĩ hết các kết quả, cũng không ngờ lại là kết quả này. Haiz, người lớn tuổi rồi, muốn lãng mạn một chút cũng không được. Một vài người đúng là không hiểu phong tình mà. Lâm Việt đành phải tự mình động thủ lau kem ly dính trên mặt đi.
Hắn dễ dàng gì đâu!
Sau đó, Hàn Nặc kéo Lâm Việt chạy đi ngồi đu quay ngựa, Hàn Nặc thông cảm Lâm Việt sợ độ cao, cho nên dù miệng nói anh ấy rất sợ, nhưng hành động vẫn không bắt ép Lâm Việt đi chơi những thứ kinh khủng đó. Họ cứ vậy đến trưa, không khác mấy chỉ ở chỗ này đi dạo chơi, sau đó thấy món gì ngon liền mua ăn, thấy đồ chơi nhỏ đáng yêu yêu thích thì liền mua. Hàn Nặc ngược lại chơi rất vui vẻ.
Đến buổi trưa, nàng cũng sớm đã ăn đủ loại món ăn no, còn thu hoạch được một đống quà nhỏ do Lâm Việt đồng học tặng cho.
Mặc dù tuổi nàng hiện tại không nhỏ, ngay cả con cũng có, nhưng nhìn thấy những món đồ đáng yêu này vẫn không nhịn được mà yêu thích.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận