Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1364: Tiền độ 2 (length: 3917)

Chương 1364: Tiền độ 2
Cho nên bất kể là ai hỏi Chu Tiểu Nghiên, nàng lễ Giáng Sinh muốn cùng ai đón, Chu Tiểu Nghiên trả lời hết thảy đều là: "Cùng ta mụ cùng nhau đón a. Ăn tết mà, chẳng phải hẳn là một nhà đoàn viên sao."
Nói xong, nàng sẽ còn đối với người khác nở một nụ cười thật tươi.
Đó là một câu trả lời rất hoàn mỹ, bất quá đây cũng là ý nghĩ chân thật của Chu Tiểu Nghiên. Một kẻ độc thân như nàng, người mình thích lại không thích mình, chẳng lẽ nàng còn có thể mong chờ có thể cùng ai hẹn hò sao?
Cho nên ăn tết ở nhà bồi mẹ đón, vốn là tâm nguyện lớn nhất của nàng.
Đêm giáng sinh ngày hôm đó vừa đúng là thứ sáu, buổi chiều Chu Tiểu Nghiên đến chỗ Kiều Diệc đưa cho hắn một phần văn kiện. Kiều Diệc hiếm khi mở miệng hỏi Chu Tiểu Nghiên.
"Hôm nay bận rộn công việc sao?"
Chu Tiểu Nghiên bị hỏi đến sững sờ tại chỗ, nàng biết trả lời như thế nào đây? Boss đại nhân hỏi bận rộn công việc sao, nàng chắc chắn không thể nói là bận rồi. Nhưng nếu như nói không bận rộn, boss có thể sẽ cảm thấy nàng đang lười biếng.
Cho nên nàng một lúc cũng không biết phải trả lời ra sao.
"Ừm, vẫn tốt." Cuối cùng Chu Tiểu Nghiên chỉ có thể trả lời.
"À." Kiều Diệc hờ hững gật đầu, cứ như câu hỏi này không phải do hắn mở đầu vậy, một lát sau hắn lại đột nhiên nói, "Vậy thì sớm một chút tan làm về nhà đi."
"Hả?"
"Hôm nay là đêm giáng sinh mà, không phải mọi người đều mong sớm một chút tan làm sao?"
"À." Lần này đến lượt Chu Tiểu Nghiên ngây người.
"Vậy còn ngươi?" Chu Tiểu Nghiên cũng không biết dây thần kinh nào của mình bị sao, sau khi chần chừ một hồi, nàng lại mở miệng hỏi một câu như vậy.
Kỳ thật từ lần trước Kiều Diệc khăng khăng muốn đưa nàng về nhà, lại bị nàng tìm Vu Hàn đến uyển chuyển cự tuyệt, Kiều Diệc liền không còn đến văn phòng của nàng nữa. Hơn nửa tháng nay, nàng và Kiều Diệc chỉ duy trì quan hệ đồng nghiệp cơ bản nhất, ngoại trừ báo cáo công tác, họ sẽ không nói thêm một lời nào.
Trong khoảng thời gian đó Vu Hàn trở lại công ty hai ngày, hai ngày đó, Vu Hàn và Kiều Diệc cùng nhau ăn cơm, Chu Tiểu Nghiên đều không cùng đi, mà bọn họ dường như cũng không có ý định gọi nàng đi cùng.
Chu Tiểu Nghiên: "..."
Ừm, kỳ thật như vậy rất tốt.
Nàng cũng không hy vọng mình dựa vào quan hệ với anh trai để chung sống lúng túng với Kiều Diệc. Bởi vì như vậy sẽ khiến nàng cảm thấy bản thân thật sự dư thừa.
Bất quá nàng lại không biết mình đang bị làm sao, thế mà lại chủ động hỏi đến vấn đề của Kiều Diệc. Đây coi như là ngoại lệ đi, hơn nữa còn có chút không hợp quy tắc.
Nhưng sau khi hỏi xong, nàng lại không hề hối hận, bởi vì nàng phát hiện mình thật sự rất muốn biết tối nay Kiều Diệc có dự định gì.
Kiều Diệc có chút kinh ngạc ngẩng đầu, hắn cũng không ngờ Chu Tiểu Nghiên lại chủ động hỏi hắn câu hỏi như vậy. Hắn thấy, hắn và Chu Tiểu Nghiên không tính là quá quen biết, hơn nữa phần lớn thời gian hắn đều cảm thấy Chu Tiểu Nghiên không thích hắn, còn cố tình trốn tránh hắn.
Cho nên về sau, hắn cũng không nghĩ tự rước nhục đi trêu chọc nàng.
Kiều Diệc cũng cẩn thận suy nghĩ về mối quan hệ của hắn và Chu Tiểu Nghiên, dường như từ khi biết nàng, những việc hắn đã làm cho nàng đều khá khiến người ta khó chịu. Hắn không biết vì sao, rõ ràng hắn bình thường không có hứng thú với chuyện của người khác, thế nhưng mỗi khi nhìn thấy Chu Tiểu Nghiên, hắn lại muốn nhúng tay vào.
Hơn nữa mỗi lần hắn nhúng tay đều khiến cho tiểu nha đầu này rất không vui. Tỷ như cưỡng ép đưa nàng về nhà, tỷ như dùng chuyện của Hàn Nặc để uy hiếp nàng, lại tỷ như... hắn thậm chí còn ép nàng làm bạn gái giả của hắn hai tháng.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận