Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1128: Ngươi muốn như thế nào 8 (length: 3873)

Chương 1128: Ngươi muốn như thế nào 8 "Cái gì, ngươi có bạn gái? Chuyện khi nào, ta sao không biết?" Ba Kiều rõ ràng rất giật mình.
Kiều Diệc nhún vai, hơi cười đáp: "Ta vốn định qua một thời gian ngắn sẽ nói cho các người biết, bất quá ba đã hỏi, hơn nữa cuối tuần này ta cũng thực sự có rảnh, vậy ta sẽ đưa nàng về gặp ba mẹ."
"Nha." Ba Kiều lần này hoàn toàn ngơ ngác, kế hoạch ban đầu của ông là cuối tuần muốn mời người nhà họ Chu ăn cơm chung, kết quả cuối cùng lại thành ra như vậy.
Bất quá mặc kệ như thế nào, Kiều Diệc chịu có bạn gái cũng là một chuyện tốt, bọn họ cũng không phải nhất định phải gán ghép Chu Đình Đình cho Kiều Diệc.
Chỉ cần con trai thích cô gái kia phù hợp tiêu chuẩn của họ, họ vẫn là bằng lòng chấp nhận.
"Vậy được, cuối tuần con cứ đưa nàng về, cho ba với mẹ con xem mắt."
"Ừm." Kiều Diệc khẽ gật đầu, sau đó từ trên ghế sofa đứng dậy, "Vậy ba con lên lầu nghỉ ngơi trước, ba cũng nghỉ sớm chút đi."
—— Ngày hôm sau, Chu Tiểu Nghiên đột nhiên bị Kiều Diệc gọi vào văn phòng.
Tính ra, cô hiện tại là trợ lý riêng của Vu Hàn, Kiều Diệc vốn không có tư cách tùy tiện sai bảo cô, càng không có lý do gì đơn độc gọi cô đến phòng làm việc.
Bất quá Chu Tiểu Nghiên đương nhiên cũng sẽ không vì chút chuyện nhỏ này mà so đo, liệu cô có nên đi hay không.
Bất quá trước khi cô đến văn phòng của Kiều Diệc, Vu Hàn đặc biệt nhìn cô một cái đầy kỳ lạ, như thể việc Kiều Diệc tìm cô có mục đích gì đó, điều này khiến Chu Tiểu Nghiên có chút khó hiểu.
Cô nghĩ thầm, tiểu ca ca ngươi không phải cùng Kiều Diệc là bạn tốt sao, giờ chẳng lẽ còn muốn liên kết lại lừa ta?
Chu Tiểu Nghiên gõ cửa bước vào văn phòng Kiều Diệc, Kiều Diệc đang đoan chính ngồi sau chiếc bàn làm việc xa hoa rộng lớn của hắn, ánh mắt thăm dò nhìn Chu Tiểu Nghiên.
"Cô đến rồi? Ngồi đi."
Chu Tiểu Nghiên cẩn thận ngồi xuống, ngay đối diện Kiều Diệc.
Trời biết, tên đại boss phúc hắc này, có phải lại muốn tìm chuyện gì đó để trêu chọc cô hay không. Hơn nữa đại boss lại còn đưa cô ly cà phê, khiến Chu Tiểu Nghiên cảm thấy gai người.
Ly cà phê này sẽ không phải bị bỏ độc chứ?
Chu Tiểu Nghiên không khỏi rùng mình.
"Yên tâm đi, ở đây không có độc, cũng không có thuốc xổ." Dường như đã nhìn thấu tâm tư nhỏ mọn của Chu Tiểu Nghiên, Kiều Diệc cười nói.
Chu Tiểu Nghiên thế mà không nhịn được liếc Kiều Diệc một cái.
Tốt thôi, xem ra dạo gần đây lá gan của cô cũng lớn thêm không ít, lại dám trợn mắt với boss của mình, còn là nam thần của mình, nếu là trước đây, cô chắc chắn sẽ không dám làm như vậy.
"Kiều tổng, ngài tìm tôi có việc sao?"
"Đương nhiên." Kiều Diệc cười như không cười nhìn Chu Tiểu Nghiên.
Chu Tiểu Nghiên lại không nhịn được rùng mình một cái.
"Tập văn kiện này cô xem qua đi." Kiều Diệc đưa một tập văn kiện đã được niêm phong cẩn thận đến trước mặt Chu Tiểu Nghiên.
Còn cố ý làm thần bí như vậy, làm Chu Tiểu Nghiên càng thêm thấy kỳ quái.
Cô chỉ là một trợ lý nhỏ của phó tổng giám đốc bên cạnh, hơn nữa mới vào công ty được hai tháng thôi, làm gì có tư cách cùng Tổng tài đại nhân xem cái gì văn kiện quan trọng chứ, cũng không biết Kiều Diệc đây đang làm trò quỷ gì!
Bất quá đã Kiều Diệc đưa cho, cô chắc chắn là phải xem rồi.
Chu Tiểu Nghiên xé mở túi văn kiện, bên trong là mấy trang giấy A4 được in, bên trên chi chít chữ, hình như là một bản hợp đồng?
"Đây là...?" Chu Tiểu Nghiên kỳ quái nhìn về phía Kiều Diệc.
"Cô xem là biết."
Chu Tiểu Nghiên bất đắc dĩ nhìn lướt qua, nhưng chỉ một cái nhìn này đã khiến cô giật mình một phen, trời ạ, đây là cái thứ gì vậy!
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận