Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2407: Nàng lại tới 6 (length: 3878)

"Thế nhưng mà, ngoài cái danh thế Liễu gia và vẻ ngoài đẹp ra, nàng còn có gì tốt?" Kiều Tử Mạc không nhịn được phản bác một câu.
Nếu là trước kia, hắn có thể sẽ cảm thấy Chu Đình Đình cũng là một cô nương không tệ, dù sao hắn cũng coi như cùng Chu Đình Đình từ nhỏ cùng nhau lớn lên, thế nào đi nữa cũng xem là bạn bè đi. Chỉ là vì chuyện gần đây của Kiều Diệc và Chu Tiểu Nghiên, Chu Đình Đình làm nhiều hành động nhỏ như vậy, rồi làm Kiều Tử Mạc cảm thấy có chút khó xử.
Hắn không phải không muốn đứng về phía Chu Đình Đình, kỳ thực trước kia hắn cũng biết Chu Đình Đình thích Kiều Diệc, cũng thấy nếu có thể thì cũng là một lựa chọn không tệ. Dù sao mọi người cùng nhau lớn lên, hai nhà đều hiểu rõ, không có nhiều phiền phức như vậy. Nhưng hiện tại đã Kiều Diệc có người thích, mà Chu Đình Đình cũng không phải là người xứng đôi, vậy thì tự nhiên hắn không thể đứng về phía Chu Đình Đình được nữa.
"Tiểu Mạc sao con có thể nói như vậy?" Mẹ Kiều nghiêm nghị trách mắng, "Đình Đình thế nhưng cùng con lớn lên, tính tình nàng thế nào chẳng lẽ con không biết sao? Sao con lại nói ngoài danh thế Liễu gia và vẻ ngoài ra, nàng chẳng có gì tốt nữa?"
"Nhưng con thật sự cảm thấy như vậy, nếu không mẹ nói xem, nàng còn ưu điểm gì? Chẳng lẽ chỉ vì nàng giỏi lấy lòng mọi người nên mẹ thấy nàng tốt? Với lại nếu nàng không phải đại tiểu thư tập đoàn Chu thị, chỉ là một cô nương xuất thân bình thường, mẹ, mẹ có còn thấy nàng tốt đến vậy không?"
"Mẹ đương nhiên vẫn thấy thế, mẹ xem người không phải chỉ nhìn vào điều kiện bên ngoài, mẹ con có phải người nông cạn vậy đâu? Chỉ cần con người nàng tốt, tâm tính tốt, với lại nếu anh trai con thích, mẹ cũng sẽ không phản đối. Còn về gia thế gì đó, có tiền hay không không quan trọng."
"Ồ, thật không?" Kiều Tử Mạc hỏi ngược lại, "Sao con thấy mẹ không phải như vậy?"
"Mẹ lúc nào không phải như vậy?"
"Con nói nếu như, là nếu như thôi nha mẹ, nếu như Chu Đình Đình thực ra không phải thiên kim tập đoàn Chu thị, mà lại có xuất thân bần hàn, có một người cha từng ngồi tù, rồi có một người mẹ từng làm tiểu tam, nhưng mọi thứ khác đều không đổi, nàng vẫn là cô nương hiền lành xinh đẹp trong mắt mẹ, vậy mẹ có còn muốn nàng làm vị hôn thê của anh trai con không?"
Kiều Tử Mạc cố ý nói vậy, mục đích của hắn cũng rõ ràng, ngay cả Kiều Diệc vẫn im lặng nãy giờ cũng nghe được lời Kiều Tử Mạc nói đột ngột, không nhịn được nắm chặt tay, có chút căng thẳng.
Quả nhiên, mẹ Kiều lập tức biến sắc, chất vấn Kiều Tử Mạc: "Ý con là sao? Cái gì nếu như, những cái nếu như đó làm gì có chuyện được?"
"Nhưng không phải mẹ nói không quan tâm thân thế người ta, điều kiện bên ngoài sao? Con đây chỉ nói nếu như điều kiện của Chu Đình Đình cũng như con đã nói, nhưng mọi thứ khác không thay đổi, nàng vẫn là cô gái tốt trong mắt mẹ, vậy mẹ có thể đối xử với nàng như bây giờ được không?"
"Đương nhiên là không thể! Mẹ nói gia thế không quan trọng là nói về tiền bạc, nhưng không có nghĩa là mẹ có thể chấp nhận người gia cảnh không trong sạch. Kiểu người mà con nói, cha là người từng ngồi tù, mẹ là tiểu tam, vậy con gái người đó sao có thể là một cô gái ngoan hiền lương thiện được?"
Mẹ Kiều cũng không ngốc, thật ra bà sớm nghe ra, Kiều Tử Mạc nói vậy là đang mượn chuyện của Chu Đình Đình để chất vấn việc bà trước đây phản đối Kiều Diệc và Chu Tiểu Nghiên.
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận