Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3371: Cho tới bây giờ 6 (length: 3719)

Nói đến đây, Tiểu Bố Đinh mặc dù vẫn cảm thấy có chút chua xót, nhưng cũng cảm thấy đây cũng là chuyện bình thường thôi. Người ta là thanh mai trúc mã, cùng nhau lớn lên, nhìn Lâm Mộc ở Quách gia này tùy ý đi lại dáng vẻ, cũng biết không phải người ngoài mà.
Cho nên Quách Thừa Cẩm rốt cuộc là tính cách gì, người ta Lâm Mộc khẳng định so với nàng người ngoài này hiểu rõ hơn chứ.
"Đúng vậy a, ta nào có hai người các ngươi quan hệ tốt a."
"Ôi chao, sao nghe khẩu khí ngươi, giống như chua xót? Ngươi đang ghen à?"
"Ta ăn dấm? Ngươi đang hài hước sao? Bất quá ta giúp ngươi nhìn nhận xét, Lâm Mộc là cô gái tốt, đáng để ngươi đi yêu thích. Nhưng ta cũng giúp ngươi dò xét một chút, nàng có vẻ cảm thấy ngươi hơi không thú vị, cho nên điểm này ngươi nhất định phải sửa lại."
"Ta tại sao phải sửa? Ta cảm thấy ta hiện tại rất tốt mà!"
"Ngươi không phải muốn theo đuổi người ta sao? Vậy ngươi cũng không thể vì người khác thay đổi một chút sao? Bằng không người ta dựa vào cái gì thích ngươi chứ!"
"Vậy sao? Thế nhưng thay đổi rồi ta, còn là con người thật của ta không? Nếu không phải con người thật của ta, các ngươi còn thích ta không? Như vậy cũng không có ý nghĩa a, ta thấy ta vẫn nên là chính mình thật nhất mới đúng!"
Lời này của Quách Thừa Cẩm thật giống cũng không phải là không có đạo lý... Tiểu Bố Đinh cũng sắp bị hắn thuyết phục.
Nhưng mà không được, nếu hắn vẫn luôn như vậy, người ta Lâm Mộc sẽ không thích hắn đâu. Nhưng mà bộ dáng không quan tâm của Quách Thừa Cẩm này, lại là làm sao đây?
"Ngươi đây rốt cuộc có muốn theo đuổi người ta không vậy, sao một chút thành ý cũng không có?" Tiểu Bố Đinh nhịn không được phàn nàn.
"Ngươi chỗ nào thấy ta không có thành ý vậy? Ngươi xem ta nghiêm túc nấu cơm như vậy, còn chưa đủ thành ý sao? Hơn nữa ta và nàng quan hệ, ngươi không hiểu. Chúng ta hiểu rõ lẫn nhau, nếu ta mà làm theo những gì ngươi nói thì lại tỏ ra quá gượng gạo, đúng không?"
"Vậy sao?"
"Đúng vậy a! Ta Đại tiểu thư, ta để ngươi tới giúp ta bày bàn, nhưng mà ngươi xem bộ dáng bày của ngươi xem được sao?"
"Ăn được là được rồi chứ."
"Ngươi có chút thẩm mỹ không vậy? Còn là người trong giới thời trang, sao lại tùy tiện vậy? Ta vốn còn rất mong chờ thành quả của ngươi đấy."
"Thật xin lỗi nha, ta phụ trách thời thượng, cũng không bao gồm khoản nấu cơm này. Hơn nữa bản thân ta đối với nấu cơm gì đó, cũng không có chút năng khiếu nào. Ngươi tìm ta hỗ trợ, vốn là sai người."
"Được được được, vậy ngươi qua bên kia nghỉ ngơi đi. Hoặc là đứng ở chỗ này nhìn ta làm cũng được. Haiz, may mà ta biết nấu ăn a, nếu không thì..."
"Nếu không thì sao?"
"Không có gì. Được rồi, Lâm Mộc nàng về rồi, ngươi qua bên kia ngồi xuống chờ ta đi. Ta làm xong cái này là có thể ăn cơm rồi."
Bên kia Quách Diệc Cẩm đi ra một vòng, đã đi hầm rượu của Quách gia lấy ra một bình rượu vang đỏ tốt nhất. Bình rượu này là cha nàng cất giữ rất lâu đó, hôm nay đều bị nàng lấy ra rồi.
Đương nhiên rồi, hai vị tiểu tổ tông nhà Quách gia cũng là bảo bối trong nhà, bọn họ cứ tùy tiện cầm mấy bình rượu trong nhà, ba hắn cũng sẽ không nói gì bọn họ đâu.
Hết cách rồi, làm cha mẹ mà, đều rất thương yêu con cái.
"Được rồi, rượu ta lấy ra nha. Thừa Cẩm ca ca, đồ ăn của anh chuẩn bị xong chưa?"
"Được rồi. Em trước mở rượu đi."
"Em không biết mở."
Bản thân Quách Diệc Cẩm vốn dị ứng với cồn, cho nên bình thường cũng không uống rượu, tự nhiên cũng chưa từng thử khui rượu loại này.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận