Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3508: Kết hôn 15 (length: 3697)

"Không hận đâu, không có gì tốt để hận cả. Ta đều nói rồi, mỗi người đều có lựa chọn riêng, Tạ Nguyên khi trước lựa chọn như vậy cũng không sai. Hơn nữa thời gian đã qua lâu như vậy rồi, ta làm gì còn muốn đi ghi hận một người không liên quan đến ta, chẳng phải tự rước bực vào thân sao?"
"Ngươi có thể thật sự nghĩ như vậy thì tốt. Nếu như ngươi có thể sớm nghĩ như vậy thì càng tốt hơn."
"Xem ra ngươi rất vui khi ta hiện tại nghĩ vậy hả? Ngươi ghét Tạ Nguyên đến mức nào vậy! !" Tiểu Bố Đinh còn có tâm tình đùa với Trần Thu Dĩnh, vậy chứng tỏ nàng không để ý những lời Trần Thu Dĩnh nói.
"Đúng vậy, ta không thích Tạ Nguyên mà. Chẳng lẽ ngươi không biết sao? Ta và Tiểu Nặc, đều ước gì ngươi nhanh tìm được bạn trai, quên Tạ Nguyên đi."
"Ta hiện tại không cần bạn trai đâu, ta có các ngươi, có công việc, là tốt rồi. Đàn ông có gì hay, dựa vào đàn ông, không bằng dựa vào chính mình đâu! !"
"Lời này của ngươi không sai. Dựa vào chính mình đương nhiên là tốt nhất. Bản thân có bản lĩnh mới là thật có bản lĩnh. Nhưng nếu có một người rất tốt thích ngươi, vậy vì sao không thể chấp nhận chứ?"
"Người rất tốt đó ở đâu ra? Chẳng lẽ ngươi nói Mao Thu Minh hả? Nhưng mà ta không thích hắn mà."
"Không phải Mao Thu Minh."
"Vậy là ai?"
"Chính là Quách đệ đệ của chúng ta đó."
"Phụt..." Tiểu Bố Đinh mới vừa uống mấy ngụm cocacola, suýt chút nữa thì phun ra ngoài.
"Sao ngươi cứ liên hệ ta với Quách Thừa Cẩm thế? Dĩnh Dĩnh, tỉnh lại đi, Quách Thừa Cẩm đã có người thích rồi."
"Nha. Vậy nhỡ đâu hắn không có người yêu mến thì sao, ngươi sẽ cân nhắc hắn không?"
"Không có nhỡ đâu! ! Hơn nữa ta nói rồi mà, hắn còn nhỏ như vậy, ta cũng không thích trẻ con."
"Nhưng mà ta thấy ngươi có vẻ thích hắn lắm mà."
"Ngươi nhìn chỗ nào ra ta thích hắn vậy." Tiểu Bố Đinh nhất định không chịu thừa nhận chuyện này.
Người ta Quách Thừa Cẩm đã nói với nàng, hắn thích Lâm Mộc. Cho dù Quách Thừa Cẩm thật sự không thích Lâm Mộc, thì nàng cũng không thể thích Quách Thừa Cẩm được, như vậy chẳng phải tát vào mặt hắn sao "Không nhìn ra, không nhìn ra. Thôi đi, dù sao ngươi cũng sẽ không thừa nhận."
"Vốn dĩ là không có."
Vì tình cảnh khó xử hiện tại của Quách Thừa Cẩm, Trần Thu Dĩnh cũng không tiện quá chủ động chào hàng Quách Thừa Cẩm cho Tiểu Bố Đinh. Dù sao một người đàn ông trong lòng đã có người phụ nữ khác, thì không thích hợp giới thiệu cho người khác làm bạn trai.
Mặc dù Trần Thu Dĩnh biết là giả, nhưng Tiểu Bố Đinh không biết mà.
Hay là chờ Quách Thừa Cẩm tự mình đi giải quyết những chuyện này đi. Bất quá, một người yêu thích một người khác, điều này không giấu được, cũng không thể khống chế.
Dù sao Trần Thu Dĩnh cảm thấy, hiện tại tình cảm của Tiểu Bố Đinh dành cho Quách Thừa Cẩm rất vi diệu, hảo cảm thì chắc chắn có, nhưng chính nàng lại không vượt qua được cửa ải trong lòng kia.
Thêm vào đó, có người tên "Lâm Mộc" ba ngày hai đầu xuất hiện trước mặt Tiểu Bố Đinh, Tiểu Bố Đinh lại càng không thể nào để bản thân đi thích Quách Thừa Cẩm.
Đối với nàng mà nói, đó là vấn đề đạo đức.
Hơn nữa, nàng cũng luôn lấy thân phận học tỷ tự cho mình đúng, nhất quyết không chịu hạ mình.
Sau đó, những chuyện trong game vẫn cứ tiếp diễn, sau khi Tạ Nguyên đến tìm Tiểu Bố Đinh, vẫn không từ bỏ chuyện mỗi ngày tặng hoa cho Tiểu Bố Đinh trong game.
Hơn nữa từ khi Trần Thu Dĩnh đá Tạ Nguyên ra khỏi gia tộc, Tạ Nguyên cũng không gia nhập gia tộc nào khác nữa.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận