Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3150: Trò chơi 21 (length: 3827)

Sau đó mỗi qua một cửa ải, tại nơi NPC đánh dấu một lần, nàng trong lòng liền nhẹ nhõm một lần. Nhưng là theo địa điểm giao nhiệm vụ càng ngày càng gần, nàng trong lòng cũng càng ngày càng khẩn trương.
Vạn nhất nếu đến biên giới, lại bị người khác cướp, thì nàng nhất định sẽ muốn khóc chết đi.
Bất quá mặc kệ Tô Niệm Niệm cầu thần bái phật thế nào, chuyện nên đến vẫn sẽ đến.
Ngươi xem, Tô Niệm Niệm mới vừa kéo xe đến giữa Mộng Ảo Cốc thì kẻ cướp liền xuất hiện. Kẻ kia vừa tới mới dùng hai chiêu đã đánh chết Tô Niệm Niệm.
Đánh chết Tô Niệm Niệm, kẻ kia liền bắt đầu đánh xe hàng của Tô Niệm Niệm.
Tô Niệm Niệm tự nhiên không thể để cho người ta cướp xe của nàng, cho nên nàng lập tức bỏ tiền bạc chọn tại chỗ phục sinh. Nhưng nàng vừa đánh đối phương mấy lần, đối phương lại đánh bại nàng.
Tô Niệm Niệm có phải người dễ dàng nhận thua đâu? Nàng tự nhiên không phải rồi. Cho nên nàng lập tức lại đứng lên. Tiền đối với nàng mà nói không là gì, nhưng cứ luôn tại chỗ phục sinh thì cũng không phải là cách hay. Bởi vì mỗi lần phục sinh tại chỗ tiền sẽ gấp bội.
Tô Niệm Niệm cứ luôn không ngừng tại chỗ, nhưng đối phương lại tuyệt không thương tiếc nàng là con gái, ngược lại càng đánh càng hăng.
Hơn nữa còn chế giễu nàng: "Ấy, không ngờ ngươi một tiểu hào, còn cứng đầu như vậy! Có tiền tại chỗ sống lại, sao không dùng làm trang bị cho tốt."
Một Niệm: "Mắc mớ gì tới ngươi! Ngươi đừng tưởng rằng ngươi hiện tại có chút năng lực thì ở đó phách lối."
Đại Yến chiến sĩ (Yên quốc): "Ta phách lối thì sao? Dù sao ngươi cũng đánh không lại ta! Một cái đồ bỏ đi, còn dám ở đây sủa với ta, coi ta không chém nát xe của ngươi, xem ngươi còn kêu được không!"
Nói trong nháy mắt, Tô Niệm Niệm lại bị tên khốn đáng ghét kia đánh chết trên mặt đất.
Ghê tởm! Ghê tởm! Thật ghê tởm!!
Nhưng mà Tô Niệm Niệm hiện tại ngoài việc nguyền rủa hắn trong lòng ra, cũng không có cách nào khác. Mắt thấy hắn sắp chém nát xe hàng của nàng rồi, làm sao bây giờ?
Ô ô ô, ai tới cứu nàng đi.
Cứu mạng!
Tựa hồ là lão thiên gia nghe thấy nàng kêu cứu, đây đúng là có người từ trên trời giáng xuống, thoáng cái xuất hiện trước mặt nàng, sau đó chỉ dùng hai chiêu đã chém chết tên khốn đáng ghét kia.
À không, vị đại hiệp này là pháp sư hệ băng, hắn dùng là pháp thuật.
Một Niệm: "Cám ơn ngươi a, đại hiệp."
Cảm giác được người cứu giúp thật sự quá tuyệt vời, Tô Niệm Niệm lúc này thật có chút cảm động.
Kẻ lưu lạc: "Không có gì. Ta là quan viên Đường quốc, bảo hộ an toàn cho người chơi Đường quốc là trách nhiệm của ta."
Một Niệm: "Vậy đại hiệp làm sao biết ta gặp nạn?"
Vừa nãy cái cảm giác hắn từ trên trời giáng xuống thật quá đẹp.
Kẻ lưu lạc: "Vì ta là quan viên quốc gia. Chỉ cần quốc dân Đường quốc gặp khó khăn, ví dụ như xe hàng bị cướp, hệ thống sẽ báo tin cho ta, sau đó ta có thể bay thẳng tới đây."
Một Niệm: "Oa, thần kỳ như vậy?"
Kẻ lưu lạc: "Được rồi, để ta bảo hộ kéo xe. Nhanh kéo đi nhiệm vụ cho xong rồi bàn giao."
Một Niệm: "Vâng."
Không ngờ vị đại hiệp này không chỉ từ trên trời giáng xuống cứu nàng, mà còn nguyện ý một đường hộ tống nàng đi giao nhiệm vụ. Oa, người đàn ông này cũng quá đẹp trai rồi.
Tô Niệm Niệm trước mắt đã sắp lấp lánh hình ngôi sao rồi.
Chẳng lẽ đây chính là nhân duyên lão thiên gia sắp đặt cho nàng?
Ôi chao, không đúng, không đúng. Tên vị đại soái này rất quen thuộc.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận