Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2637: Mệnh trung chú định 8 (length: 3763)

"Thế nhưng là ngươi vừa mới không phải đã nói rồi sao, làm ta ngay trước mặt Vu Hàn cùng Chu Tiểu Nghiên thổ lộ đó, như vậy ngươi cảm thấy cha mẹ lại không biết sao?"
"Ây da." Kiều Tử Mạc che trán, "Ta ơi là ca, ta là nói vậy, thế nhưng ta cũng chỉ là nói tùy tiện một chút thôi mà, chứ không có bắt buộc ngươi phải thổ lộ với Chu Tiểu Nghiên ở đây, đúng không? Mà lại, nếu như ngươi thật sự đã nghĩ kỹ muốn bày tỏ tâm ý với Chu Tiểu Nghiên, quyết định muốn ở bên nàng, thì chúng ta sẽ nghĩ cách khác được không."
"Ừ." Nhưng mà Kiều Diệc chỉ đáp lại đơn giản như vậy một chữ.
"Cho nên ca ca, ngươi quyết định rồi à?"
"Quyết định cái gì cơ?"
"Quyết định muốn ở bên Chu Tiểu Nghiên đó."
"Vẫn chưa, để ta suy nghĩ lại."
"Còn suy nghĩ gì nữa mà suy nghĩ! Hôm nay là ngày đầu năm mới, chính là lúc bắt đầu cuộc sống mới đó. Ta thấy chi bằng ngươi cứ cho bản thân một khởi đầu mới đi!"
Kiều Diệc: "..."
Rõ ràng, hắn vẫn còn đang do dự, lo lắng của hắn còn nhiều hơn so với Kiều Tử Mạc, những vấn đề cần suy nghĩ cũng nhiều hơn Kiều Tử Mạc rất nhiều.
"Ôi ca, ngươi cũng đừng có do dự nữa, cứ lề mề chậm chạp, cái này không phải là phong cách của ngươi! Ngươi yên tâm đi, dù trời có sập xuống, chẳng phải còn có đệ đệ ta giúp ngươi chống đỡ sao? Kiều gia chúng ta không chỉ có mỗi mình ngươi đâu, ngươi phải nhớ còn có ta nữa mà, ta sẽ giúp ngươi! Hửm?"
Giờ phút này, lời Kiều Tử Mạc nói, nghe qua ngược lại có vẻ hắn giống là người anh trai hơn, thực ra đây cũng là mong muốn từ lâu của hắn, hy vọng đến khi mình trưởng thành, có thể đến lượt mình bảo vệ ca ca.
Kiều Diệc nghe lời Kiều Tử Mạc nói, mỉm cười.
Hắn đương nhiên hiểu ý của Kiều Tử Mạc, cũng cảm thấy đệ đệ đã trưởng thành, có được những suy nghĩ đó, làm hắn thấy rất vui mừng.
"Được rồi, ta biết rồi. Chuyện này để ta suy nghĩ cho kỹ, ngươi cũng đừng nóng vội như vậy được không? Huống chi, không phải là ta cứ nói chúng ta ở bên nhau, thì chúng ta liền có thể ở bên nhau đâu. Còn phải xem ý của Chu Tiểu Nghiên nữa, ý của nàng cũng rất quan trọng."
Không sai, trở ngại trong tình cảm của Kiều Diệc và Chu Tiểu Nghiên, thực ra không chỉ có mỗi cha mẹ của Kiều Diệc. Mà còn có khúc mắc trong lòng Chu Tiểu Nghiên, cũng rất quan trọng.
Dù sao mẹ của nàng khi còn sống đã phản đối chuyện nàng ở bên Kiều Diệc, đồng thời không cho nàng qua lại với người Kiều gia, trước khi chết, còn để lại di thư cho Chu Tiểu Nghiên, dặn nàng lựa chọn Vu Hàn, chứ không phải là Kiều Diệc.
Những điều này ít nhiều cũng ảnh hưởng đến Chu Tiểu Nghiên, thêm việc Vu Hàn thích nàng, mà nàng lại thực sự coi Vu Hàn là người nhà, cho nên nàng cũng không muốn làm tổn thương người nhà mình, như vậy việc nàng và Kiều Diệc ở bên nhau, càng trở nên khó khăn hơn.
"Ừm, đúng thật, ngươi cũng phải xem ý kiến của Chu Tiểu Nghiên, vậy thì chuyện này chúng ta sẽ bàn bạc kỹ hơn sau. Hôm nay cũng trễ rồi, ca, ngươi đi ngủ sớm đi, ta cũng muốn về ngủ đây. Buồn ngủ quá à, ngô..."
Đã là hơn 1 giờ sáng, hôm nay bận rộn cả ngày, Kiều Tử Mạc đã sớm mệt mỏi, buồn ngủ, lúc này chỉ muốn ngủ một giấc thật ngon, tốt nhất là có thể ngủ đến trưa mai mới dậy.
Dù sao lần này mục đích chuyến du lịch của hắn đã đạt được, ngày mai cũng không cần lôi kéo Kiều Diệc, chạy khắp khu cảnh quan chỉ vì tạo ra "tình cờ gặp gỡ" giữa Kiều Diệc và Chu Tiểu Nghiên nữa.
Cho nên bây giờ Kiều Tử Mạc thật sự có thể ngủ nướng, sau đó ở nơi xinh đẹp tuyệt vời này, uống chút cà phê, ăn chút đồ ngon, rồi lại ngâm mình trong suối nước nóng, ngắm nhìn cảnh tuyết tuyệt đẹp.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận