Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2112: Kinh hãi 19 (length: 3723)

Quả nhiên, trợ lý nhỏ của hắn cái gì cũng đoán được, Kiều Tử Mạc vẫn có chút kinh hãi. Không ngờ hắn chỉ tùy tiện nói vu vơ mấy chuyện của người khác mà trợ lý nhỏ đã nhìn ra.
Lợi hại, lợi hại thật.
Xem ra có đôi khi thật không thể xem nhẹ năng lực của người bên cạnh, có lẽ bạn tùy tiện nói một câu, một chữ, người khác đều có thể nghiêm túc phân tích rồi đưa ra một đáp án khác.
Trợ lý của hắn có chút thông minh, cũng rất biết nhìn người, điểm này Kiều Tử Mạc thấy không tệ. Bởi vì đối với một người làm trợ lý, những kỹ năng này rất quan trọng. Trong công việc, hiểu được nhìn mặt mà nói chuyện, hiểu rõ tâm tư của người khác, kỳ thực có lợi cho công việc của họ.
Cho nên Kiều Tử Mạc cảm thấy rất tốt. Hơn nữa, mấu chốt là Kiều Tử Mạc biết trợ lý nhỏ của hắn là người rất biết giữ chừng mực, xem đấy, dù hiện tại đoán được một số bí mật của mình, nhưng vẫn lập tức thành thật báo cáo với mình sao?
Nhiều chuyện nói thẳng ra cũng không đáng sợ, vì như vậy rất thản nhiên, cũng rất chân thành. Ngược lại, những người rõ ràng đoán được tâm tư của ngươi mà vẫn luôn nghẹn không nói, sau lưng lại giở trò mới đáng đề phòng hơn nhiều.
Kiều Tử Mạc thực sự thích những người thản nhiên, trực tiếp như vậy, cho nên hắn không hề tức giận, đương nhiên, cũng càng không hề bối rối gì.
"Vậy người nữ sinh kia ngươi đoán là ai?" Nếu trợ lý của hắn có thể đoán được nhân vật nam chính mà hôm đó hắn cố tình nhắc đến là anh trai Kiều Diệc của hắn, vậy nữ chính là ai? Hắn chẳng lẽ lại có thể biết được?
"Chu Tiểu Nghiên." Trợ lý nhỏ đặc biệt khẳng định nói.
Kiều Tử Mạc: "! ! !"
Sau đó hắn giơ ngón tay cái lên với trợ lý nhỏ: "Ngươi trâu bò! Ta thua ngươi rồi."
"Boss..."
"Được rồi, ta nói sẽ không tức giận. Nhưng mà ta rất tò mò, vì sao ngươi lại nghĩ đến Chu Tiểu Nghiên vậy? Ta và nàng hình như không có gặp nhau nhiều, huống chi là anh ta! Anh ta chỉ đến một lần, mà lúc đó ngươi còn không có ở đây! Vậy rốt cuộc ngươi làm sao liên tưởng hai người họ với nhau?"
Kiều Tử Mạc giờ thật sự tò mò, trợ lý nhỏ của hắn lại lợi hại như vậy, đoán đúng hết những chuyện có thể tưởng tượng đến. Năng lực trinh thám này cũng quá cao đi.
Xem ra sau này phải giao thêm việc cho phụ tá nhỏ này mới được, nếu không thì phí của trời.
"Cũng là bởi vì ta không ở đó nên tôi mới nghĩ đến chuyện này. Khi tổng giám đốc Kiều Diệc tới đây, boss cố tình cho tôi nghỉ phép, sau đó lại vẫn chọn Chu Tiểu Nghiên làm phụ tá cho ngài. Chu Tiểu Nghiên là phụ tá riêng của phó tổng Vu đó, dù ngài có thiếu người cũng không nên trực tiếp tìm đến cô ấy chứ! Rồi ngài lại cho tôi nghỉ phép nửa tháng, sau đó Chu Tiểu Nghiên làm trợ lý cho ngài nửa tháng. Theo tôi thấy, tất cả những điều này đều cố tình sắp đặt, có lẽ người khác sẽ nghĩ ngài làm vậy vì thích Chu Tiểu Nghiên, nên cố ý điều cô ấy đến bên cạnh mình. Nhưng tôi không nghĩ vậy."
"Vậy ngươi cho rằng là gì?"
"Mặc dù trước kia công ty cũng có lời đồn không hay giữa ngài và Chu Tiểu Nghiên, nhưng từ trước đến nay tôi không tin ngài thích cô ấy, đương nhiên sau này tôi cũng xác nhận điều này."
"Vì sao, sao ngươi lại cảm thấy ta sẽ không thích nàng?" Kiều Tử Mạc tiếp tục tò mò.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận