Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3644: Khiêu chiến 35 (length: 3820)

Tiểu Bố Đinh cùng Trần Thu Dĩnh bọn họ ở bên dự án của Tạ thị vẫn luôn tiến hành rất thuận lợi, mặc dù Trần Thu Dĩnh vẫn luôn lo lắng, Tạ Nguyên sẽ tiếp tục giở trò, thường xuyên đến quấy rối Tiểu Bố Đinh.
Nhưng là kỳ thật cũng không có.
Bọn họ qua bên đó một tuần, trừ việc Tạ Nguyên ở giữa tới một lần, sau đó cùng Tiểu Bố Đinh cùng nhau ăn xong bữa trưa ra, hắn không còn tới nữa.
Hơn nữa lần đó Tạ Nguyên tìm Tiểu Bố Đinh ăn cơm, cũng chỉ là rất đơn giản cùng Tiểu Bố Đinh ăn một bữa cơm mà thôi. Hơn nữa Tạ Nguyên còn nói đùa, hắn đến thành phố này, một người bạn cũng không có. Muốn tìm người ăn cơm cũng không tìm được.
Rõ ràng hắn trước đây cũng ở đây sống 4 năm, nhưng vì sao đến bây giờ, ở nơi này lại cô đơn như vậy? Tiểu Bố Đinh có thể hiểu ý của Tạ Nguyên. Thực ra năm đó vòng bạn bè của Tạ Nguyên và Tiểu Bố Đinh là giống nhau. Tạ Nguyên cùng Kiều Tử Mạc chung nhóm, vòng tròn của bọn họ chính là Hàn Nặc, Lâm Việt, Trần Thu Dĩnh, Tiểu Bố Đinh mấy người này.
Nhưng sau này bởi vì những chuyện của Tạ Nguyên và Tiểu Bố Đinh, làm Hàn Nặc bọn họ không thèm để ý tới Tạ Nguyên, ngay cả Kiều Tử Mạc trước kia cũng xa lánh Tạ Nguyên. Cũng là gần đây một năm, Kiều Tử Mạc mới coi như rốt cuộc tha thứ Tạ Nguyên.
Nhưng Tạ Nguyên cũng biết, tình huynh đệ như trước kia giữa hắn và Kiều Tử Mạc, không thể trở lại được nữa.
Có lẽ Tạ Nguyên cũng có tiếc nuối. Tình cảm lúc đi học là đáng quý nhất, vô luận là tình yêu, hay tình bạn. Nhưng hắn đều đã mất hết.
Hiện tại Kiều Tử Mạc đã rời khỏi nơi này, những người ở lại A thành phố, cũng không còn thân thiết với Tạ Nguyên. Dù Tiểu Bố Đinh ngoài miệng nói nguyện ý làm bạn với Tạ Nguyên, nhưng bọn họ có thể thật sự trở thành bạn bè không?
Chắc chắn là không thể.
Cho nên Tạ Nguyên thật sự rất cô đơn.
Nhưng hắn vẫn bất chấp đến nơi này, đồng thời chuyển dời trọng tâm sự nghiệp đến đây.
Hôm đó Tạ Nguyên tìm Tiểu Bố Đinh, là để nói cho nàng, hắn có lẽ phải trở về quê một chuyến. Vì hiện tại Tạ thị dù đang triển khai nghiệp vụ mới ở đây, Tạ Nguyên cũng muốn phát triển ở đây.
Nhưng cuối cùng, nghiệp vụ chủ yếu trước mắt của Tạ thị vẫn ở chỗ cũ. Muốn chuyển nhà ngay là không thể. Hơn nữa dù Tạ Nguyên có chuyển trọng tâm của Tạ thị đến A thành phố, thì cũng phải chờ phát triển, phỏng đoán cũng phải 3, 5 năm mới xong.
Cho nên trong khoảng thời gian này, Tạ Nguyên vẫn phải qua lại chạy giữa hai thành phố. Hắn thực sự rất mệt mỏi.
Tuổi hắn không tính là lớn, năm nay cũng chỉ mới hai mươi lăm tuổi thôi. Hơn nữa trước đây hắn học máy tính, đối với quản lý cũng không tiếp xúc nhiều.
Mấy năm bị gia đình ép kết hôn, Tạ Nguyên sống cũng thực chán, chưa từng cố gắng trong sự nghiệp. Ngày nào hắn cũng chỉ ngơ ngác sống, phí hoài thời gian.
Về sau đến khi ly hôn, hắn mới được tự do, rồi được gia đình sắp xếp đến chi nhánh công ty này, đây mới là lúc hắn bắt đầu công việc chính thức.
Nhưng mà đến hiện tại, thực ra cũng chưa đến một năm.
Hắn chưa từng nghĩ đến, phụ thân hắn sẽ đột ngột qua đời như vậy, rồi toàn bộ gánh nặng Tạ gia, cùng trách nhiệm công ty, thoáng cái đè lên người hắn.
Tạ Nguyên còn có rất nhiều điều cần học, mà hắn lại chọn lúc này muốn chuyển trọng tâm của Tạ thị, thì lại càng thêm khó khăn.
( hết chương )..
Bạn cần đăng nhập để bình luận