Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 365: Hắn quần áo (length: 3971)

Hàn Nặc đi vào phòng giặt quần áo, trước tiên đi xem bộ quần áo lao động nàng đã tắm giặt tối qua.
Cũng tốt, đã xong rồi.
Nếu không, nàng đợi chút nữa đi làm lại không biết mặc cái gì mất!
Cầm lấy, nàng liền đi xem xét áo len của Nghiêm Du Thành.
Tối qua nàng tùy ý ném chậu xuống đất, hiện tại chậu cũng vẫn nằm trên mặt đất, xem ra giống như không ai đụng đến quần áo của nàng, cho nên, chắc là Lâm Việt ca ca cũng không nhìn thấy.
Cũng đúng, người như Lâm Việt ca ca là một đại thiếu gia, không có việc gì sao lại chạy đến chỗ như phòng giặt đồ đi dạo.
Hàn Nặc thầm mừng.
Nàng nhấc chậu quần áo lên, đặt lên trên bệ giặt, rồi mới bắt đầu kiểm tra quần áo trong chậu.
Tối qua, nàng dùng nước sạch ngâm quần áo, nhưng lúc này, nước vốn trong đã đục ngầu không chịu nổi. Hàn Nặc vò quần áo nhìn, phát hiện bột mì dính trên quần áo hôm qua đã hòa tan hết vào nước.
Quá tốt rồi!
Nàng cả đêm lo lắng giờ cũng tiêu tan hết.
Lần này quần áo của Nghiêm Du Thành sẽ không hỏng rồi. Nàng cũng sẽ không bị Nghiêm Du Thành trách mắng.
Hàn Nặc giờ nghĩ đến Nghiêm Du Thành, ấn tượng trong lòng vẫn là, tiện nghi sư huynh của nàng, thật là một tên tính tình cổ quái, nàng vẫn có chút sợ.
Hàn Nặc đổ nước bẩn trong chậu, lại thay nước sạch khác vào. Sau đó, nàng mới rụt rè ngó xung quanh.
Cũng không biết tại sao, nàng rõ ràng chỉ tắm giùm quần áo cho Nghiêm Du Thành, hơn nữa cũng vì nàng làm bẩn quần áo của hắn, không thể không giặt.
Nhưng mà, nàng lại không hiểu cảm thấy có cảm giác tội lỗi.
Nàng rất sợ bị Lâm Việt ca ca nhìn thấy, cũng sợ Lâm Việt ca ca sẽ hỏi nàng tắm quần áo cho ai, vì sao phải tắm quần áo cho người khác.
Rốt cuộc là tâm tình từ đâu mà ra thế?
Hàn Nặc nhìn quanh phòng khách một vòng, phát hiện Lâm Việt ban nãy đang ngồi xem báo trên sofa lại không thấy đâu!
Ách... Lâm Việt ca ca đi đâu rồi?
Chẳng lẽ lên lầu rồi sao?
Vậy cũng tốt. Chỉ cần hắn không ra hỏi nàng đang làm gì là được.
Hàn Nặc nhẹ nhõm thở ra, sau đó nhanh tay bắt đầu giặt quần áo. Một là vì chút nữa còn phải đi làm, thời gian không còn nhiều, nàng phải tăng tốc. Hai là, nàng cứ sợ Lâm Việt lại đột ngột xuất hiện trước mặt, nên nàng nhất định phải tranh thủ lúc Lâm Việt ca ca không có ở đây, làm xong chuyện mà nàng tự nhận là không thể cho Lâm Việt thấy này!
Quần áo ngâm qua một đêm, vết bẩn cơ bản đều đã giặt sạch, giặt cũng trở nên dễ dàng. Đến người như Hàn Nặc, gần như chưa từng giặt quần áo cũng dễ dàng giặt sạch nó.
Hàn Nặc nhìn bộ quần áo tự mình giặt sạch, trong lòng rất có cảm giác thành tựu.
Xem ra, sau này nàng nói có thể giúp Lâm Việt ca ca giặt quần áo, không còn chỉ là khoác lác, nói bừa nữa!
Hàn Nặc đi phơi áo len của Nghiêm Du Thành xong, lại lấy đồ đi làm, sau đó mới đi ra ngoài.
Lúc này Lâm Việt vừa mới bày xong bữa sáng đã chuẩn bị cho Hàn Nặc, thấy Hàn Nặc ra liền lập tức gọi nàng tới ăn.
Hàn Nặc có chút ngẩn ngơ.
Vừa nãy nàng thấy Lâm Việt ca ca không có trong phòng khách, còn tưởng hắn đã lên lầu nghỉ ngơi, ai dè, hắn đang chuẩn bị bữa sáng cho nàng.
A, Lâm Việt ca ca thật sự quá tốt!
Hàn Nặc ôm quần áo đi đến, nàng nhìn đồng hồ, bây giờ đã hơn 9 giờ rồi.
Tuy Nghiêm Du Thành cho nàng 10 giờ rưỡi mới đi làm, nhưng vì nàng chơi đùa lung tung nên giờ thời gian cũng không còn nhiều.
Vậy nên nàng nhất định phải nhanh chóng, ăn cơm, thay quần áo, rồi ra ngoài mới được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận