Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3220: Hẹn hò 11 (length: 3904)

Sau đó hắn lúc ấy cũng chỉ là bởi vì vừa lúc gặp được Tiểu Bố Đinh đến Tề quốc tới làm nhiệm vụ điều tra, hơn nữa nửa đêm canh ba, người vốn là không nhiều, hắn đương nhiên là nhìn thấy một cái liền muốn đi giết một cái a.
Chỉ là làm nhiệm vụ mà thôi mà, hắn cũng căn bản không có ác ý. Cái trò chơi này bên trong chẳng phải vốn chính là chém chém giết giết sao?
Hơn nữa hắn không phải cũng chỉ giết Tiểu Bố Đinh hai lần sao? Hơn nữa về sau hắn còn cùng Tiểu Bố Đinh giải thích a.
Sau đó bọn họ lần đầu tiên gặp nhau thời điểm, hắn lại không cẩn thận đoạt mất boss nhiệm vụ mà Tiểu Bố Đinh vất vả đánh xong. Đây coi như là oan gia ngõ hẹp sao? Nhưng đó cũng chỉ là một cái ngoài ý muốn mà thôi. Lúc ấy hắn đứng ở đó quên mất phải tắt kỹ năng tự động công kích của sủng vật, hơn nữa hắn lúc ấy cũng căn bản không có ý muốn cướp boss của người khác.
Một tiểu cô nương vất vả đánh xong boss, hắn sẽ không vô đạo đức như vậy đi cướp.
Hơn nữa sau đó hắn cũng rất tốt bụng lập tức liền giúp Tiểu Bố Đinh đánh lại một con khác. Nhưng mà Tiểu Bố Đinh vẫn vì vậy mà ghi hận hắn. Tâm tư phụ nữ a, thật sự là quá khó hiểu ! ! !
"Ta không nói cái đó, ai lại đi để ý một người ngẫu nhiên giết ta chứ."
Tiểu Bố Đinh chính mình cũng không nhỏ mọn như vậy, ở trong game, vốn chính là mười quốc gia hỗn chiến, ngoại trừ người liên bang, những người khác tất cả đều là địch của ngươi.
Làm nhiệm vụ cần giết người, đoạt boss cũng cần giết người, dù sao ở rất nhiều khu vực công cộng, chẳng phải đều là chém giết nhau sao?
Chơi PK vốn chính là một loại thú vui, nếu không mọi người liều mạng cày cấp như vậy, liều mạng làm trang bị để làm gì?
Chẳng phải là để có thể đánh thắng được người khác, sau đó khi làm nhiệm vụ sẽ không bị người đuổi giết, không bị người đánh chết ngay tức khắc sao?
Cho nên nàng tự nhiên không thể nào lại để trong lòng một người ngẫu nhiên giết nàng hai lần. Nói đến những người đã giết nàng trong game, thì nhiều vô kể.
Dù sao trang bị của nàng cũng không được xem là đặc biệt tốt, cũng rất dễ bị người giết.
"Vậy vì sao ngươi lại không thích ta? Ngươi còn nói ngay từ đầu đã ghét ta rồi"
"Đó là vì ngươi lớn lên đáng ghét a! !"
"Hả? Lớn lên đáng ghét? Trong trò chơi mọi người chẳng phải đều lớn lên giống nhau sao? Chẳng lẽ ngươi còn có mắt nhìn xuyên tường, có thể xuyên thấu qua điện thoại, nhìn thấy dáng vẻ thật của ta hay sao?"
Quách Thừa Cẩm cũng rất ấm ức. Hắn chỗ nào mà lớn lên đáng ghét a?
Đừng nói là ở trong game, mỗi người tạo hình đều rất đẹp trai, rất xinh gái, mọi người đều lớn lên không sai biệt lắm. Ngay cả trong cuộc sống hiện thực, hắn cũng không thể xếp vào loại người lớn lên khó coi. Từ nhỏ đến lớn, mặc kệ hắn đi đến đâu, dù không thể gọi là đại soái ca hàng đầu đi, nhưng chí ít cũng thuộc loại ưa nhìn chứ.
Hơn nữa từ hồi tiểu học, đã có rất nhiều nữ sinh đưa thư tình cho hắn nha.
Hắn có chỗ nào lớn lên khó coi. Tiểu Bố Đinh đây rõ ràng là có thành kiến khi nhìn hắn mà! !
Hắn không phục! !
Không phục! !
"Không có mà. Dù sao là thấy ngươi không vừa mắt thôi."
Tiểu Bố Đinh thuộc loại người người khác vừa đả kích mình, nàng lại càng thích tranh cãi với người khác loại như vậy.
Quách Thừa Cẩm vừa hỏi nàng, hắn có đẹp hay không, thì tự nhiên nàng sẽ nói hắn không dễ nhìn rồi! Nói thừa, nàng làm sao lại thừa nhận việc Quách Thừa Cẩm kỳ thật có ngoại hình khá ổn được chứ.
Nhớ lại lúc mấy người bọn họ ở trên xe lần đầu nhìn thấy Quách Thừa Cẩm đứng dưới gốc cây kia, mấy người còn khen một câu, hắn thực ra là một thiếu niên có dáng vẻ rất sạch sẽ.
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận