Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3694: Đùa giả làm thật 5 (length: 3916)

Dù sao toàn bộ máy chủ hết thảy người chơi, cơ hồ đều biết Thanh Vân hiệp khách đuổi Thịnh Thế Thủy Thủy thời gian rất lâu, từ Tề quốc đuổi tới Đường quốc, mất thời gian mấy tháng.
Thành ý mười phần, như vậy mọi người tự nhiên cũng hy vọng hắn tâm nguyện đạt thành.
Mọi người mà, đều là đối loại người si tâm nỗ lực này tương đối có hảo cảm.
Hơn nữa ngay tại lúc xoát cái này cảm giác tồn tại, Mao Thu Minh cùng Tô Niệm Niệm cũng nhìn thấy.
Thực tế thì Mao Thu Minh rất lâu không có liên lạc với Tiểu Bố Đinh, hắn rất dài thời gian không nhìn thấy Tiểu Bố Đinh trong game. Vốn dĩ thấy Tiểu Bố Đinh lâu như vậy không vào trò chơi, Mao Thu Minh còn tưởng rằng nàng không muốn chơi trò chơi này nữa chứ?
Bởi vì không có liên lạc với Tiểu Bố Đinh, nên Mao Thu Minh cũng không biết Tiểu Bố Đinh cùng Trần Thu Dĩnh bọn họ dạo gần đây đang bận cái gì.
Thực ra hiện tại Mao Thu Minh dần dần nghĩ thông suốt nhiều chuyện, hắn biết Tiểu Bố Đinh không thích hắn, cũng biết có lẽ cố gắng của hắn cũng vô ích. Phía trước có Tạ Nguyên, hiện tại lại có Quách Thừa Cẩm, hy vọng của hắn thực sự quá xa vời.
Hơn nữa Mao Thu Minh cảm thấy, nếu như Tiểu Bố Đinh không thích hắn, hắn lại cứ mãi quấn lấy Tiểu Bố Đinh, việc này sẽ khiến Tiểu Bố Đinh khó xử.
Lâu dần Tiểu Bố Đinh có thể sẽ rất chán ghét hắn.
Cho nên Mao Thu Minh dứt khoát không quấy rầy Tiểu Bố Đinh, mọi thứ tùy duyên. Hắn nhìn Tiểu Bố Đinh và Quách Thừa Cẩm càng lúc càng thân, nếu như đây là lựa chọn của Tiểu Bố Đinh, nàng cảm thấy vui vẻ, vậy hắn cũng sẽ ủng hộ nàng, chúc phúc nàng.
Một ý niệm: "Thu Minh ca, Tiểu Bố Đinh của ngươi cùng người khác kết hôn rồi."
Thu sơn minh nguyệt: "Ta thấy rồi."
Một ý niệm: "Vậy ngươi muốn đi chúc phúc người ta một chút, sau đó tiện thể đòi chút hồng bao không?"
Thu sơn minh nguyệt: "Không cần."
Mao Thu Minh nói xong liền thoát game, làm Tô Niệm Niệm một mình trong phòng ngẩn người ra nhìn điện thoại. Từ khi Tô Niệm Niệm chuyển ra khỏi nhà Tạ Nguyên, nàng liền tạm thời ở chỗ Mao Thu Minh.
Mao Thu Minh đã dọn một phòng khách không dùng của hắn ra, cho Tô Niệm Niệm ở.
Dù sao hiện tại bọn họ cũng không có quan hệ ái muội gì, hơn nữa cũng không ai để ý, ở cùng nhau cũng không sao cả. Hơn nữa còn có thể chiếu cố lẫn nhau nữa.
Tô Niệm Niệm thấy Mao Thu Minh thoát game liền từ phòng chạy ra, quả nhiên thấy Mao Thu Minh đang một mình ở phòng khách, ủ rũ cầm chai bia uống.
"Ngươi một mình trốn ở đây uống rượu giải sầu à, trốn tránh thì có tác dụng gì, Thu Minh ca."
"Ai nói với ngươi là ta đang uống rượu giải sầu. Ta lấy rượu ra, chỉ là vì lát nữa xem trận bóng thôi."
"Lời này của ngươi ngoài lừa được chính mình ra thì còn lừa ai nữa."
Tô Niệm Niệm đi tới, rồi cũng lấy một lon bia từ tủ lạnh, ngồi xuống cạnh Mao Thu Minh uống cùng.
"Vậy hiện tại Tiểu Bố Đinh là thật sự thích Quách Thừa Cẩm kia sao? Thế nhưng mà ta nhớ hai người họ tuổi tác cách nhau rất nhiều. Không ngờ Tiểu Bố Đinh cuối cùng không chọn ngươi, cũng không chọn Tạ Nguyên, mà lại chọn một cậu em bất ngờ xuất hiện. Cho nên trước đó ngươi và Tạ Nguyên giằng co, cuối cùng vẫn bại bởi một tên đột ngột từ trên trời rơi xuống."
"Hừ, phải vậy đó. Ta cũng không ngờ Tiểu Bố Đinh cuối cùng lại chọn Quách Thừa Cẩm. Lúc đầu ta cho là nàng không thích ta, là do nàng chưa quên được Tạ Nguyên. Lúc đó ta còn có thể hiểu được. Dù sao nàng cùng Tạ Nguyên cũng có tình cảm bao nhiêu năm, không quên được cũng là dễ hiểu."
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận