Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 843: Lừa gạt (length: 3657)

Tô Tiểu Bộ không nhịn được trừng nàng, hơn nữa còn lập tức giải thích: "Tiểu Nặc, ngươi đây là đang chửi ta đấy biết không? Ta rõ ràng vừa nghỉ xong mới quét dọn qua."
"Ừm, là quét dọn qua. Cho nên lúc nghỉ, toàn bộ bụi trong phòng ngủ đều tập trung vào chỗ của ngươi đấy."
"Hàn Nặc, ta muốn tuyệt giao với ngươi!" Tiểu Bố Đinh cuối cùng không nhịn được nhảy dựng lên.
"Ha ha ha ha..."
Hàn Nặc cười lớn mấy tiếng, tránh khỏi Tiểu Bố Đinh, sau đó hướng Lâm Việt dặn dò nói: "Thấy chưa, Lâm đồng học? Rốt cuộc thì tạ đồng học, học tập cho giỏi vào, xem người ta làm bạn trai như thế nào!"
"Tuân lệnh!"
Lâm Việt đáp ứng, sau đó rất nhanh liền gia nhập vào đội lao động của Tạ Nguyên.
Hàn Nặc đứng một bên cười hì hì nhìn Tô Tiểu Bộ: "Tiểu Bố Đinh, hôm nay bảo Tạ Nguyên nhà ngươi mời chúng ta ăn cơm có được không?"
"Không thành vấn đề!"
Tạ Nguyên đứng một bên cười nói.
Hàn Nặc nhìn cũng cảm thấy vui vẻ, mặc dù trước đó Tiểu Bố Đinh nói với nàng rằng nàng và Tạ Nguyên chỉ là tạm thời thử ở bên nhau thôi, nhưng nhìn thấy bây giờ bọn họ chung đụng vui vẻ hạnh phúc như vậy, Hàn Nặc vẫn cảm thấy rất tốt.
Nàng thực tâm hy vọng tất cả bạn bè nhỏ bên cạnh mình đều có thể tìm được hạnh phúc thuộc về chính mình, sau đó vui vẻ sống hết đời.
Đương nhiên, nàng cũng hy vọng mình có thể cùng Lâm Việt vĩnh viễn vui vẻ như vậy.
Nhân lúc Lâm Việt và Tạ Nguyên đang quét dọn vệ sinh, Hàn Nặc kéo Tô Tiểu Bộ lại, sau đó nhỏ giọng nói bên tai nàng: "Ta muốn đính hôn."
"Cái gì? Tiểu Nặc, ngươi muốn đính hôn? Với ai?" Không ngờ Tô Tiểu Bộ lập tức hét lên.
Hơn nữa còn hỏi một câu: "Với ai?"
Hàn Nặc: "..."
Đều nói người yêu đương chỉ số thông minh bằng không, xem ra Tiểu Bố Đinh cũng ngây người rồi.
Lâm Việt ngay trước mặt, thế mà nàng vẫn có thể hỏi ra vấn đề "Đính hôn với ai" ngốc nghếch như vậy.
Hàn Nặc thật sự không muốn tiếp tục nói chuyện với nàng.
Thế nhưng Tô Tiểu Bộ lại xoay người chạy đi tìm Lâm Việt, nụ cười kia tươi như người khác kết hôn, nàng là bà mối chờ nhận hồng bao vậy.
"Lâm Việt, hắc hắc... Các ngươi thật muốn đính hôn à? Thời gian định chưa, lễ phục chọn chưa? Đúng rồi, có mời ta không?"
Hàn Nặc xấu hổ. Chẳng phải vừa rồi còn muốn giữ hình tượng trước mặt Tạ Nguyên sao? Sao vừa quay người lại liền lập tức lộ ra bộ dạng nhiều chuyện vậy.
"Đương nhiên là phải mời chứ." Khóe miệng Lâm Việt hơi cong lên cười giảo hoạt, trêu chọc nói, "Có điều ngươi phải chuẩn bị phong bì."
"A? Còn có phong bì á?" Tô Tiểu Bộ bĩu môi, nàng vẫn còn là sinh viên, nghèo lắm a!
"Không sao, ta giúp ngươi đưa." Tạ Nguyên ở bên cạnh nói.
"Ngươi biến đi! Ai cần ngươi giúp ta đưa chứ! Đây là bạn thân nhất của ta đính hôn, ta đương nhiên phải tự bỏ tiền. Không sao, cùng lắm thì ta đưa hết tiền sinh hoạt hai tháng này."
"Vậy ngươi ăn cơm kiểu gì?"
"Ngươi mời ta ăn đi."
Tạ Nguyên ngây thơ gật đầu: "Đúng là một cách hay."
"Được rồi, Tiểu Bố Đinh." Hàn Nặc thật sự hết chịu nổi, người nhà Lâm Việt ca ca của nàng chỉ cần tâm trạng tốt là sẽ thích đùa thôi.
"Chúng ta chỉ làm một nghi thức đơn giản thôi mà, không cần mừng phong bì đâu. Lâm Việt anh ấy nói đùa đó. Ngươi vẫn là giữ tiền của mình đi, đến lúc ta kết hôn thì đưa sau."
Tiểu Bố Đinh gật đầu: "Ừm. Nhưng mà Tiểu Nặc, sao tự nhiên các ngươi lại muốn đính hôn vậy?"
Trước đó chưa nghe Tiểu Nặc nhắc đến mà, với lại nàng và Lâm Việt đều ở cùng nhau rồi, hoàn toàn không cần thiết phải đính hôn trước làm gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận