Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1384: Tiền độ 22 (length: 4035)

Chương 1384: Tiến độ 22. Ờ, nếu không thì cứ hỏi thẳng đi.
Kiều Tử Mạc đột nhiên cảm thấy có chút ủ rũ, hắn nhớ rõ trước kia hắn là người duy nhất có thể cùng Hàn Nặc nói chuyện gì cũng được, giữa bọn họ cũng chưa từng có điều gì phải e dè. Nhưng hiện tại, mặc kệ là về không gian hay thời gian, khoảng cách của bọn họ đều càng ngày càng xa.
Chuyện này cũng có một phần là do hắn cố tình tránh né, nhiều khi hắn đều cảm thấy đây mới là lựa chọn đúng đắn. Có những lúc, cách yêu tốt nhất với một người chính là cố gắng giữ khoảng cách với cuộc sống của nàng. Bởi vì ngươi biết cuộc sống hiện tại của nàng không cần ngươi.
Kiều Tử Mạc cố gắng sắp xếp ngôn từ rồi mới hỏi: "Ta muốn nói, chuyện em gái ngươi yêu đương với anh trai ta lớn như vậy, ngươi không thấy kinh ngạc sao? Hơn nữa bọn họ nhanh như vậy đã chia tay, ngươi không có gì muốn nói à?"
Phía bên kia, Lâm Việt vốn dĩ vẫn luôn ở bên cạnh cùng Lâm Tiếu Tiếu chơi đồ chơi, thấy Hàn Nặc cứ nói chuyện với Kiều Tử Mạc, rốt cuộc nhịn không được hỏi: "Kiều Tử Mạc hỏi ngươi cái gì vậy?"
Hàn Nặc cười trộm một cái, dạo gần đây Lâm Việt nhà nàng có vẻ ngày càng nhạy cảm. Từ sau khi Tiếu Tiếu tròn một tuổi, Hàn Nặc cũng đã trở lại Lâm thị tiếp tục làm việc.
Vì nàng là trợ lý của Lâm Việt nên thường xuyên đi cùng Lâm Việt gặp gỡ khách hàng. Vốn dĩ tuổi của Hàn Nặc hiện tại không tính là lớn, cũng mới tốt nghiệp hai ba năm, sau khi sinh con, dáng người của nàng cũng phục hồi rất tốt, trông còn có phần nữ tính hơn trước. Chuyện này khó tránh khỏi có vài khách hàng cho rằng nàng còn độc thân, nên đôi khi sẽ có những khách hàng không biết điều vẫn biểu thị hảo cảm với Hàn Nặc ngay trước mặt Lâm Việt.
Được rồi, Lâm Việt tuy ngoài mặt không nói gì nhưng trong nháy mắt đã muốn nổi cơn ghen. Hàn Nặc mỗi lần đều cười nhạo hắn, nói hắn đường đường là một tổng giám đốc Lâm thị mà ngay cả chút rắc rối nhỏ như thế cũng không xử lý được.
Nhưng Lâm Việt cũng thấy rất oan ức, hắn và Hàn Nặc đã thống nhất, ở công ty họ chỉ là quan hệ cấp trên cấp dưới, công việc là việc công, việc riêng là việc riêng, làm vậy để không có ai bắt bẻ được. Nhưng làm như vậy lại khiến càng ngày càng nhiều người không biết rằng bọn họ là vợ chồng.
Vậy nên hiểu lầm ngày càng lớn.
Bây giờ Hàn Nặc nghe Lâm Việt hỏi về chuyện của Kiều Tử Mạc thì ngược lại không để bụng. Mặc dù trước kia Kiều Tử Mạc có thích nàng, còn từng giúp gia đình nàng rất nhiều, nhưng đã nhiều năm trôi qua, Lâm Việt cũng không thể nào ghen với Kiều Tử Mạc được.
Vì thế Hàn Nặc cười đáp: "Không có gì, hắn chỉ hỏi chuyện Tiểu Nghiên và Kiều Diệc."
"Hả? Tiểu Nghiên và Kiều Diệc giờ vẫn còn chuyện gì sao?"
Hàn Nặc nhún vai: "Ta cũng muốn biết chứ. Ta đã lâu không gặp Tiểu Nghiên rồi, nàng cũng không nhắc đến chuyện Kiều Diệc với ta nữa. Ta còn tưởng nàng và Kiều Diệc chắc không còn gì nữa rồi, thật không ngờ mẹ của Kiều Tử Mạc giờ vẫn còn nhớ tới Tiểu Nghiên."
"Phỏng đoán là chỉ cần Tiểu Nghiên còn ở Kiều thị thì chú Kiều và dì không thể yên tâm được. Mà nói đi, ngươi nói tại sao Tiểu Nghiên cứ phải thích Kiều Diệc vậy nhỉ?"
Lâm Việt và Hàn Nặc có cùng quan điểm, ngay từ đầu hai người họ đã không xem trọng Kiều Diệc và Chu Tiểu Nghiên. Trên thế giới này, có vô vàn trở ngại giữa tình yêu đôi lứa, bất kể là địa vị chênh lệch hay tuổi tác, khoảng cách chênh lệch cũng được, những thứ đó đều có thể cố gắng thay đổi và vượt qua.
Nhưng có một điều, nếu ngay từ đầu tình yêu của các ngươi đã không được người thân coi trọng thì cuối cùng hơn phân nửa sẽ không có kết quả tốt đẹp gì.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận