Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2378: Phiên ngoại Kiều Diệc thái độ 4 (length: 3685)

Thế nhưng hắn cũng sớm biết, Kiều Tử Mạc một ngày nào đó sẽ rời khỏi Lâm thị. Đã hắn đến nơi này, là vì ca ca hắn Kiều Diệc, vậy thì chờ đến khi việc hắn muốn làm xong, tự nhiên cũng sẽ rời khỏi nơi này.
Quả nhiên, thiên hạ đều tàn tiệc, người cũng luôn phải học cách đối mặt chia ly. Tiểu trợ lý mặc dù trong lòng cảm thấy không nỡ, nhưng cũng không thể không tiếp nhận chuyện này.
Thật ra hắn có thể gặp được Kiều Tử Mạc làm ông chủ, dù chỉ là khoảng thời gian ngắn nửa năm đến một năm, hắn cũng đã học được rất nhiều điều hữu ích từ Kiều Tử Mạc, là rất đáng giá.
Nếu hắn không bị ràng buộc, nói không chừng thật sự sẽ bằng lòng đi theo Kiều Tử Mạc cùng đi đâu đó.
"Được rồi." Kiều Tử Mạc đi tới vỗ vỗ vai tiểu trợ lý của hắn, "Ngươi cũng đừng có vẻ mặt phiền muộn, làm như ta sắp sửa rời khỏi Lâm thị vậy. Với cả, ta còn lớn hơn ngươi vài tuổi đấy, làm gì mà còn không nghĩ thoáng được như ta?"
"Dạ." Tiểu trợ lý vẫn ủ rũ không vui.
"Ôi chao, nếu ngươi không có việc gì làm, đi ra ngoài giúp ta qua chỗ Chu Tiểu Nghiên xem sao, xem tình hình của nàng và Vu Hàn thế nào rồi?"
"Sao ta đi xem được?"
"Đồ ngốc, ngươi cứ đi đến văn phòng nàng, hỏi nàng còn có đồ ngọt nào ăn không, nói là ta muốn ăn."
"À, được."
Đợi tiểu trợ lý ra khỏi cửa, Kiều Tử Mạc bắt đầu nhắn tin cho Kiều Diệc. Lúc này Kiều Diệc chắc lại đang bận làm việc, nhưng Kiều Tử Mạc vốn không quen mắt việc Kiều Diệc suốt ngày chỉ biết làm việc mà không biết nghỉ ngơi. Cho nên có đôi khi không có chuyện gì, hắn cũng cố ý nhắn tin cho Kiều Diệc, chỉ là muốn để hắn tạm dừng lại, nghỉ ngơi một chút thôi.
"Ca ca thân mến của ta, anh đang làm gì đấy, có nhớ em không nha?" Đây là câu mở đầu của Kiều Tử Mạc mỗi khi nhắn tin cho Kiều Diệc, Kiều Diệc lúc đầu còn ghét bỏ nói hắn buồn nôn, về sau cũng dần quen, chấp nhận.
"Họp!!"
Ô, Kiều Diệc vậy mà đang họp mà còn trả lời tin nhắn của hắn, chuyện này thật là hiếm thấy. Nhưng mà, những người quen biết Kiều Diệc đều biết, hắn có thể không trả lời tin nhắn của người khác, nhưng tin nhắn của Kiều Tử Mạc, hắn đều sẽ trả lời ngay tức khắc, mặc kệ hắn đang làm gì!!
"Vậy anh đang họp thì có thể nói chuyện phiếm à?"
"Vậy theo ý ngươi?"
"Em thấy là được."
"..."
Kiều Diệc: "Thôi được rồi, nói đi, ngươi tìm ta có chuyện gì, nếu không có gì thì không cần nói."
"Em tìm anh đương nhiên là có chuyện, nhưng thấy anh đang họp, vậy thì chờ lát nữa rồi nói. Chính là chuyện liên quan đến Chu Tiểu Nghiên ấy mà... Ừm, chờ anh họp xong thì qua tìm em nhé."
"Xong rồi."
Kiều Tử Mạc: "?"
"Anh đang đùa em đấy hả, Kiều Diệc?"
"Ta là ông chủ, đương nhiên ta muốn kết thúc cuộc họp khi nào thì kết thúc thôi."
Được, người làm ông chủ đúng là tùy hứng! Hắn chịu phục.
Nhưng vì sao Kiều Diệc lại muốn kết thúc cuộc họp nhanh như vậy, chẳng lẽ ngay từ đầu anh đã nói dối, lừa hắn nói đang họp, hay là do anh nghe được tên Chu Tiểu Nghiên, nên mới kết thúc cuộc họp nhanh như vậy?
Ừm, chuyện này có chút thú vị.
"Ca, dạo gần đây anh có vẻ rất hứng thú với chuyện của Chu Tiểu Nghiên ha."
"Chẳng phải do em một hai phải kể chuyện của nàng cho ta nghe hay sao?"
"Đúng là thế, nhưng việc đưa đồ ngọt không phải em dạy anh đấy nhé, anh nói xem vì sao anh lại phải đưa đồ ngọt cho nàng, hơn nữa còn ngày nào cũng đưa, đưa đến tận công ty. Ca, anh có ý đồ gì vậy, có phải là cố ý chọc tức Vu Hàn ca không?"
"Chọc tức Vu Hàn, ta nào có?"
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận