Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2497: Thân cận 12 (length: 3884)

Cái này coi như khó làm đấy.
"Nhưng mà Tiếu Tiếu bé nhỏ, loại vấn đề này, có phải con nên hỏi ý kiến dì nhỏ của con, còn có chú Kiều Diệc của con không? Con đã giới thiệu họ với nhau rồi, nhưng nhỡ cả hai đều không có ý gì với đối phương thì sao đây? Hay là con hỏi thử chú Kiều Diệc của con, với dì nhỏ xem, họ có muốn tiếp nhận sắp xếp của con không?"
"Ta hỏi rồi nha. Chú Kiều Diệc nói, ta đồng ý !"
Chu Phong: "..."
Quả nhiên cái tên tổng tài Kiều này, đúng là có ý với Chu Tiểu Nghiên rồi.
Bọn họ vậy mà là tình địch.
Sau đó Chu Phong nhìn thoáng qua Kiều Diệc, được thôi, hắn tự nhận mình có hơi thua kém.
Khí chất của Kiều Diệc rất mạnh mẽ, bao nhiêu năm lăn lộn ở Kiều thị, thêm vào khí chất quý tộc bẩm sinh, khiến Chu Phong tự nhận, hắn căn bản không có cửa so với Kiều Diệc.
Muốn tranh giành phụ nữ với Kiều Diệc, chẳng phải là hắn đang tự tìm đường chết sao?
"Vậy thì có nghĩa là tổng tài Kiều và ta giống nhau, đều yêu thích giai nhân trước mặt. Xem ra mắt nhìn của chúng ta rất giống nhau đấy." Chu Phong quay sang nói với Kiều Diệc, "Thế nhưng mà tổng tài Kiều, nếu như cô Chu vẫn chưa đồng ý làm bạn gái anh, vậy có phải tôi vẫn có cơ hội cạnh tranh không?"
Kiều Diệc thích Chu Tiểu Nghiên, thế nhưng mà vừa nãy cô Hàn nói Chu Tiểu Nghiên chưa có bạn trai, vậy chẳng phải là Chu Tiểu Nghiên vẫn chưa chấp nhận Kiều Diệc sao.
Vậy hắn chẳng phải vẫn có cơ hội?
Mặc dù Kiều Diệc mọi thứ đều tốt, gia thế tốt, ngoại hình tốt, có lẽ chỉ nhìn sơ qua, hắn không thể sánh bằng Kiều Diệc. Nhưng Kiều Diệc tính cách không tốt!
Chu Phong cảm thấy, sẽ chẳng có cô gái nào muốn ở cạnh một người lạnh như băng cả ngày đâu.
Biết đâu Chu Tiểu Nghiên cũng nghĩ vậy thì sao.
Hơn nữa Chu Phong cũng tự nhận điều kiện của mình không tệ nha, tuy không bằng Kiều Diệc. Nhưng nhà hắn cũng là một doanh nghiệp lớn ở thành phố A, hắn cũng tự nhận mình thuộc hàng hotboy, dù ở đâu thì con gái theo đuổi cũng rất nhiều.
Vậy thì dựa vào cái gì mà hắn không thể cố gắng một chút chứ?
Chu Phong chính là người như vậy, mặc dù ban đầu biết thân phận của Kiều Diệc, có hơi nản lòng, nhưng ngẫm lại, hắn lại càng cảm thấy càng khó, thì càng không thể từ bỏ.
Còn chưa cố gắng giành giật đã từ bỏ, vậy chẳng phải quá vô dụng sao.
Huống chi, hôm nay hắn thấy Chu Tiểu Nghiên, cái cảm giác rung động trong lòng này là chưa từng có. Chu Tiểu Nghiên khác hẳn với những cô gái hắn từng gặp.
Có lẽ thiên hạ có rất nhiều mỹ nữ, nhưng để khiến người ta tim đập loạn nhịp như vậy không có nhiều.
Nếu cứ thế bỏ qua, hắn chắc chắn sẽ hối hận.
Cho nên hắn tuyệt đối không thể bỏ cuộc!
Nhưng Kiều Diệc đột nhiên đáp lại một câu: "Ai nói ta có tình cảm đặc biệt với nàng?"
Chu Phong: "..."
Ý gì đây?
Tình hình này hắn không hiểu.
Chu Tiểu Nghiên nghe Kiều Diệc nói vậy, mặt tối sầm lại, sau đó hơi cúi đầu. Quả nhiên vẫn là nàng tự mình đa tình sao?
Kiều Diệc đồng ý Tiếu Tiếu, nói bằng lòng tiếp nhận sắp xếp thân cận của nàng, đó chỉ là vì Kiều Diệc cưng chiều Tiếu Tiếu, muốn dỗ cho con bé vui vẻ thôi, chứ đâu có liên quan gì tới nàng.
Nghĩ một chút cũng biết, sao Kiều Diệc lại có thể thích nàng chứ?
Ha ha.
Hóa ra tất cả chỉ là do nàng tự si tâm vọng tưởng thôi.
"Nhưng ta vẫn muốn khuyên ngươi bỏ cuộc." Kiều Diệc nói thêm, "Nàng sẽ không thích ngươi đâu."
Chu Phong kinh ngạc nói: "Tại sao?"
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận