Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2593: Lại muốn thân cận a 16 (length: 3805)

Không biết Mao Thu Minh có cùng nàng tâm ý tương thông, cùng nàng có một dạng yêu thích không, hay là hắn lại sớm đi nơi khác để hiểu nàng thích gì, cố ý hợp ý. Dù sao mặc kệ thế nào, hôm nay Mao Thu Minh sắp xếp, vẫn là để Tiểu Bố Đinh cảm thấy hài lòng. Cuối tuần này, nàng trôi qua xem như vui vẻ. Cũng đã rất lâu không có vui vẻ như vậy rồi.
"Đến, ừ, lên sớm một chút đi, ngủ ngon."
Mao Thu Minh đưa Tiểu Bố Đinh xuống lầu, sau đó cùng Tiểu Bố Đinh tạm biệt.
"Ừ, ngủ ngon. Ngươi về phải chú ý an toàn nha."
"Ta có thể hiểu thành ngươi đang quan tâm ta sao?"
"Không phải."
"Được thôi. Ngủ ngon."
Đây coi như là trong mấy năm này, lần đầu tiên Tiểu Bố Đinh hẹn hò cùng người khác phái. Xem như hẹn hò sao? Chắc là tính như vậy.
Dù sao nàng và Mao Thu Minh hai người, là Tiểu Nặc và Dĩnh Dĩnh giới thiệu đối tượng hẹn hò, mà nàng đã đồng ý lời mời của Mao Thu Minh, vậy có phải coi như đã chấp nhận, đến gần hắn rồi không?
Tiểu Bố Đinh trước kia không có xem mắt, cho nên không biết người khác xem mắt như thế nào. Có một số người ăn một bữa cơm liền xác định quan hệ, mà có một số người sẽ điều tra gia cảnh đủ thứ, công khai trả giá mặc cả, cuối cùng mới định đoạt.
Còn Tiểu Bố Đinh với Mao Thu Minh, hình như cách thức của bọn họ không giống xem mắt, mà giống như lúc còn đi học, bình thường nam sinh, nữ sinh, cùng nhau nói chuyện yêu đương.
Chỉ là quá trình quen biết của bọn họ có chút khác nhau mà thôi, chỉ là ngay từ đầu Mao Thu Minh đã tự đặt mình vào vị trí người theo đuổi.
Đương nhiên, Tiểu Bố Đinh cũng không biết tại sao Mao Thu Minh lại thích nàng, thời gian họ quen nhau không dài, gặp mặt cũng mới hai lần thôi, nói thích có phải là hơi sớm không?
Haizz, tóm lại, Tiểu Bố Đinh nghĩ ngợi rất nhiều.
Mặc dù mối quan hệ giữa nàng và Mao Thu Minh trông thì có vẻ là một mối quan hệ rất đơn giản, rõ ràng. Nhưng nàng chính là không thể nhịn được mà suy nghĩ.
Còn một chuyện nữa là, Tiểu Bố Đinh đang xoắn xuýt một vấn đề, đó chính là nếu bây giờ xem như nàng và Mao Thu Minh đang xem mắt, vậy nàng còn có thể gặp Tạ Nguyên sao?
Đương nhiên, Tạ Nguyên lâu như vậy rồi cũng không tìm đến nàng, nàng cũng không biết Tạ Nguyên có còn tìm đến nàng hay không. Chỉ là nàng mơ hồ có cảm giác, đó là Tạ Nguyên hắn không thể không xuất hiện.
Vậy nếu như Tạ Nguyên lại xuất hiện, nàng phải đối mặt với hắn như thế nào đây?
Nói cho hắn biết, nàng đã có bạn trai mới, sau đó bảo hắn tránh xa một chút?
Dù sao năm đó, Tạ Nguyên và nàng lúc chia tay, đại khái cũng là như vậy. Vậy hiện tại nàng có phải cũng có thể dùng cách thức tương tự để báo thù không đây?
Bất quá Tạ Nguyên có lẽ sẽ không để ý chuyện đó.
Tiểu Bố Đinh suy nghĩ rất lâu, bởi vì ngày mai không đi làm nên nàng cũng không ngủ được, dứt khoát nằm trên giường, bật tivi lên, sau đó cứ thế suy nghĩ lung tung.
Một mình một mình nàng đã quen nhiều năm rồi, dù đã quen, nhưng đôi khi vẫn cô đơn.
Giống như lúc này, nàng rõ ràng có rất nhiều điều muốn nói, nhưng vừa nhìn thời gian, gần mười hai giờ. Nghĩ đến Tiểu Nặc, nàng phải trông Tiếu Tiếu ngủ, đoán chừng đã sớm nghỉ ngơi. Dĩnh Dĩnh thì ngược lại thức khuya, nhưng người ta còn phải ở nhà với lão công, nàng không tiện đi quấy rầy khuya khoắt như vậy.
Cho nên cuối cùng, càng nghĩ, cũng không tìm ra được ai có thể cùng nàng trò chuyện phiếm trong đêm dài như vậy. Quả nhiên vẫn là cô đơn.
(hết chương).
Bạn cần đăng nhập để bình luận