Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2908: Làm giả hoá thật 23 (length: 3514)

Một lát sau, vẫn là Vu Hàn mở miệng trước.
"Đến rồi à?"
"Ừm." Chu Tiểu Nghiên gật đầu.
"Vậy chúng ta đi chỗ nào?"
"Thì cứ đi dạo ở chỗ này một chút đi."
"Ừ."
Cuộc đối thoại sao mà gượng gạo, người không biết, còn tưởng rằng bọn họ đây là lần đầu gặp mặt thân cận của hai người xa lạ. Ai mà ngờ được bọn họ đã quen biết hơn mười năm, hơn nữa trước đây còn là anh em hai người chứ?
"Vu Hàn, có lẽ ta sẽ không quay về Lâm thị làm việc nữa."
Đi được một lát, Chu Tiểu Nghiên vẫn là người mở lời trước.
"Ta biết." Vu Hàn nhàn nhạt đáp lời.
"Công việc của ngươi ở bên đó bây giờ cũng ổn định rồi nhỉ. Chị gái nói, đã sắp xếp trợ lý mới cho ngươi, hiện tại các ngươi sống chung cũng rất tốt."
"Đúng vậy, năng lực làm việc của cô ấy rất mạnh."
"Vậy thì tốt rồi."
"Nhưng mà đây không phải là lý do để ngươi không quay về làm việc."
"Phải. Đây không phải là lý do, lý do chỉ là ta không muốn quay về."
"Ha ha." Đến lúc này, Vu Hàn rốt cuộc nở nụ cười, nhưng là nụ cười này lại lạnh lùng, "Lý do thật sự có lẽ là ngươi không muốn làm phụ tá cho ta nữa đúng không? Tiểu Nghiên, ta nói có đúng không?"
Chu Tiểu Nghiên im lặng một hồi, kỳ thực Vu Hàn biết hết mọi chuyện phải không, hắn cũng hiểu rõ tất cả, nhưng mà hai người bọn họ vẫn luôn trốn tránh vấn đề này. Nàng không đến Lâm thị làm việc, Vu Hàn cũng chẳng hỏi han, nàng không đi gặp Vu Hàn, Vu Hàn cũng không đến tìm nàng. Bọn họ cứ thế kéo dài, giống như cứ kéo dài như vậy thì mọi chuyện sẽ qua.
Nhưng mà chuyện cần đối mặt vẫn phải đối mặt, mục đích hôm nay nàng đến đây, chẳng phải là vì muốn nói rõ ràng với Vu Hàn sao? Bất kể kết quả thế nào, nàng cũng không thể tiếp tục trốn tránh được nữa. Cứ mãi trốn tránh như thế, chỉ khiến mối quan hệ giữa nàng và Vu Hàn ngày càng tệ hơn mà thôi. Tình cảm mà trước kia nàng muốn bảo vệ, muốn trân trọng, sẽ càng ngày càng rời xa nàng.
Dù bây giờ Chu Tiểu Nghiên cũng không dám chắc là tình cảm giữa nàng và Vu Hàn có thể quay lại như ban đầu được không, nhưng nàng vẫn rất trân trọng, những tình cảm mà họ đã từng có.
Nếu không phải bất đắc dĩ, nàng thật sự không muốn cùng Vu Hàn trở thành người lạ.
"Ừ, ngươi nói đúng." Chu Tiểu Nghiên tỉnh táo trả lời, "Đúng là do ta không muốn quay lại làm việc nữa, hơn nữa ta cũng không có ý định làm trợ lý cho ngươi nữa."
"Vì sao?"
"Vu Hàn, hôm nay ta đến chính là muốn nói cho ngươi chuyện này. Ta muốn rời khỏi Lâm thị, hơn nữa rất có thể cũng sẽ rời khỏi thành phố A."
"Rời khỏi thành phố A, ngươi muốn đi đâu?"
"Về thành phố B."
"Về... Về tìm Kiều Diệc sao?"
"Ừm."
"Quả nhiên... Ha ha."
Vu Hàn tự giễu cười cười, "Ta quả nhiên là đồ ngốc, ta còn tưởng rằng ta và ngươi còn có thể, thế nhưng cuối cùng chúng ta vẫn là không có khả năng. Mặc kệ ngươi đi đến đâu, trong lòng ngươi vẫn chỉ có Kiều Diệc mà thôi, phải không? Những lời ngươi từng nói với ta đều là giả dối sao, cái gì mà thử cùng với ta, cái gì mà ngươi sẽ cố gắng thích ta, ngươi có cố gắng đâu? Ngươi chưa bao giờ quên Kiều Diệc, ngươi chưa từng yêu thích ta dù chỉ một chút."
"Xin lỗi."
Hiện tại Chu Tiểu Nghiên cũng chỉ có thể nói ba chữ "Xin lỗi", nàng đúng là có lỗi với Vu Hàn, nàng vẫn luôn cảm thấy là nàng đã phụ lòng Vu Hàn.
Không chỉ cuộc đời Vu Hàn bị nàng ảnh hưởng, mà ngay cả Vu thúc thúc, cũng vì kết hôn với mẹ nàng mà ảnh hưởng đến cuộc sống nửa đời sau của ông.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận