Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3050: Hồi ức 1 (length: 3642)

"Thu Minh ca, ta cũng không phải muốn để ngươi làm ra vẻ đáng thương. Nhưng là ngươi xem Tạ Nguyên kia kìa, hắn làm được còn nhiều hơn, nhưng Tiểu Bố Đinh cũng không vì vậy mà ghét hắn. Ngươi chưa từng nghe câu này sao, trẻ con thích khóc mới có cái ăn, cho nên, ngươi cũng phải học cách dùng mưu kế một chút! Đừng để người ta bảo đi thì đi, bảo ở thì ở. Ngươi cũng phải học cách giành lấy chứ. Hiểu không?"
"Hiểu lơ mơ..."
"Ôi, thôi vậy. Dù sao còn chưa biết Tiểu Bố Đinh hôm nay tìm ngươi có chuyện gì, ngươi cứ đi trước đã."
"Ừ."
"Vậy ta đi làm việc đây."
"Ừ."
Tan làm xong, Mao Thu Minh lập tức lái xe đến công ty Thiên Âm. Trên đường, Mao Thu Minh làm theo lời Tô Niệm Niệm dặn, cố ý đi đường vòng, ghé một tiệm hoa lớn rất đẹp, đặc biệt mua một bó hoa bách hợp.
Hoa rất đẹp, tuy rằng bình thường con trai không có cảm giác gì với hoa tươi. Nhưng Mao Thu Minh vẫn phân biệt được, đây là hoa bách hợp rất đẹp, còn tươi rói, thậm chí trên nụ hoa còn có giọt sương sớm.
Người bán hoa là một cô bé, ừm, cũng không hẳn là bé lắm, cỡ tuổi Tiểu Bố Đinh. Còn cười trêu Mao Thu Minh vài câu.
"Anh đẹp trai, hoa này là định tặng bạn gái hả?"
Mao Thu Minh nhất thời không biết trả lời sao, chỉ ừ một tiếng.
"Yên tâm đi, bạn gái anh chắc chắn thích. Bây giờ á, người con trai có tâm như anh ít lắm. Nhiều người toàn gọi điện thoại bảo chúng em mang đến, ít người tự mình đi chọn hoa, mua hoa lắm."
"Vậy à?"
"Đúng vậy á. Mà anh có tâm như vậy, em nghĩ bạn gái anh cũng sẽ cảm nhận được thôi. Thôi được rồi, anh đẹp trai, hoa gói xong rồi, chúc anh thành công! Cùng người anh yêu có một tình yêu lâu dài, ngọt ngào nha."
"Cảm ơn."
Mao Thu Minh ôm hoa tươi bước đi, ánh nắng chiều, vừa hay chiếu vào người hắn.
Trời chiều đẹp vô cùng, chỉ tiếc đã gần hoàng hôn. Kể cũng đúng lúc với cảnh này.
Mao Thu Minh mua hoa xong, liền trực tiếp đến công ty Thiên Âm. Thường thì giờ tan làm của Tiểu Bố Đinh sẽ trễ hơn Mao Thu Minh một chút. Mao Thu Minh làm thiết kế, vốn thời gian làm việc cũng tương đối tự do hơn.
Còn Tiểu Bố Đinh thì lại hay phải tăng ca, thường là ở đâu có việc, mặc kệ muộn thế nào, các nàng cũng phải đến.
Nhưng hôm nay Tiểu Bố Đinh vì hẹn Mao Thu Minh, nên cũng tan làm sớm hơn. Chờ đến lúc Mao Thu Minh đến tìm, nàng đã xong việc, về nhà thay đồ xong xuôi rồi.
Mao Thu Minh đến rồi, Tiểu Bố Đinh cũng không nán lại thêm mà đi ra đón Mao Thu Minh luôn.
Nhưng lúc thấy Mao Thu Minh mang hoa đến tặng, Tiểu Bố Đinh vẫn ngẩn ra một chút.
"Ngươi... hoa này là tặng ta sao?"
"Không thì sao? Lẽ nào ta còn người khác ngoài ngươi à?" Mao Thu Minh cố ý nói.
"Không phải. Chỉ là..."
"Chỉ là gì chứ, chẳng lẽ ta tặng hoa cho ngươi còn cần lý do à? Thôi được rồi, mau cầm hoa đi, rồi mình cùng đi ăn cơm nhé? Chẳng phải trong tin nhắn ngươi nói, muốn mời ta ăn cơm sao? Ngươi xem, ngươi khó lắm mới chủ động hẹn ta một lần, ta đây chuẩn bị sẵn sàng luôn đó nha."
"Cái gì... chuẩn, chuẩn bị?"
"Phải ăn một bữa ra trò sau khi làm xong chứ. Sao, ngươi tiếc hả?"
"À, không, không có. Ăn gì cũng được."
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận