Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1137: Giả bạn gái 1 (length: 3861)

Chương 1137: Giả bạn gái 1
Kiều Diệc cùng Chu Tiểu Nghiên đồng loạt bĩu môi với Vu Hàn, Chu Tiểu Nghiên thầm nghĩ, tiểu ca ca, cuối cùng ngươi cũng mở miệng.
Kiều Diệc nhướng mày nhìn Vu Hàn, ra vẻ đắc ý: "Ngươi nói ta có ý gì hả?"
Nói xong, Kiều Diệc lại cười đắc ý.
"Kiều Diệc! Ngươi đừng có quá đáng... Ngươi đừng ỷ vào Tiểu Nghiên nó thích..."
"Tiểu ca ca! !" Chu Tiểu Nghiên đột nhiên hoảng sợ hét lớn một tiếng.
Vu Hàn chưa kịp nói hết câu đã bị Chu Tiểu Nghiên chặn lại. Ta tiểu ca ca ơi, ngươi đừng có kích động mà bán đứng ta chứ?
Nếu để Kiều Diệc biết nàng thích hắn, hậu quả... Chu Tiểu Nghiên không biết chuyện gì sẽ xảy ra.
"Kiều Diệc, ta nói là ngươi đừng có ỷ vào Tiểu Nghiên thích công việc này, mà ngươi lại dùng thân phận của mình để ức hiếp nó có được không? Dù sao nó cũng là muội muội ta, ngươi tùy tiện sai bảo nó như vậy là có ý gì? Hả?"
Kiều Diệc cười cười: "Ta có ép buộc nàng đâu, không tin tự ngươi hỏi nàng đi. Chu Tiểu Nghiên, ta có ép buộc ngươi không?"
Chu Tiểu Nghiên vội vàng lắc đầu.
Dù nàng có thực sự bị Kiều Diệc ép buộc, nàng cũng không thể nói ra ngay trước mặt Kiều Diệc được. Đừng nói nàng thích Kiều Diệc thật, ngay cả việc tiểu ca ca nói nàng để ý công việc này cũng là thật.
Nàng có rất nhiều điểm yếu nằm trong tay Kiều Diệc. Cho nên hiện tại nàng căn bản không có đường lui.
"Ngươi xem đấy, Chu Tiểu Nghiên tự mình nói ta không có ép buộc nàng mà. Hơn nữa chúng ta làm việc nghiêm túc theo hợp đồng, nàng làm bạn gái ta một tháng, ta trả cho nàng thù lao cao hơn rất nhiều, thực tế là vậy đó!!"
"Thù lao, thù lao gì?" Đến giờ Vu Hàn mới biết, cuộc giao dịch giữa Chu Tiểu Nghiên và Kiều Diệc có liên quan đến tiền bạc, hắn vốn nghĩ, Chu Tiểu Nghiên chỉ đơn thuần làm bạn gái giả của Kiều Diệc trong một tháng mà thôi.
Vu Hàn lại quay sang hỏi Chu Tiểu Nghiên: "Tiểu Nghiên, có phải em thực sự thiếu tiền không?"
"Không phải, tiểu ca ca..." Chu Tiểu Nghiên không nói hết, nhưng Vu Hàn cũng không hỏi nữa.
Đúng vậy, sao hắn có thể ngốc nghếch đi tin rằng, Tiểu Nghiên vì tiền mà đồng ý với Kiều Diệc, rõ ràng là nàng thích Kiều Diệc mà thôi. Đáp án này Vu Hàn không thể cùng Chu Tiểu Nghiên bàn cãi ngay bây giờ, nên đành bỏ qua.
Nhưng khi thấy dáng vẻ luồn cúi của Tiểu Nghiên trước mặt Kiều Diệc, Vu Hàn cảm thấy rất khó chịu. Tiểu nha đầu của hắn là bảo bối trong lòng hắn, hắn hận không thể nâng niu nàng trong lòng bàn tay, chỉ cần nàng muốn.
Kiều Diệc dựa vào cái gì mà sai khiến nàng như vậy, mà Tiểu Nghiên lại một bộ khúm núm, quả thực trong tình yêu, ai thích nhiều hơn thì người đó sẽ càng hèn mọn hơn một chút.
Vu Hàn vừa đau lòng, nhưng lại bất lực. Con đường là do Tiểu Nghiên tự chọn, nếu nàng không tự quay đầu, hắn không có quyền can thiệp.
"Thôi được rồi, Kiều Diệc. Lúc trước Tiểu Nghiên đã nói với ta rồi, là do thấy ngươi bị ép hôn đáng thương nên mới quyết định giúp ngươi. Cho nên, tự ngươi liệu mà làm cho tốt, đừng để muội muội ta về nhà ngươi chịu thiệt. Ai mà không biết cái lũ nhà giàu các ngươi lắm tật đâu. Nếu ngày mai Tiểu Nghiên về nhà ngươi mà phải chịu chút ủy khuất nào, ta tuyệt đối không tha cho ngươi đâu!!"
Vu Hàn nói vậy có nghĩa là hắn đã chấp nhận sự việc này, cũng không còn tức giận với Kiều Diệc nữa.
Kiều Diệc cũng vội vàng theo bậc thang mà xuống: "Được rồi, ta biết rồi! Yên tâm đi, ta tìm Tiểu Nghiên đến là để giúp ta thôi, làm sao có thể để nàng bị bắt nạt chứ?"
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận