Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2181: Chuyển hướng 4 (length: 3706)

"Không thể nào..." Tiểu trợ lý vẫn còn tiếp tục lải nhải, "Ngay cả boss ngài cũng dám khi dễ, làm sao có thể?"
"Đương nhiên không có khả năng a! Có ai khi dễ được ta rồi! Cũng không đi hỏi hỏi, ta thế nhưng là từ nhỏ luyện võ lớn lên!" Kiều Tử Mạc nói xong cố ý hướng về phía tiểu trợ lý của hắn tú cơ bắp.
"A?" Lần này tiểu trợ lý của hắn càng thêm kinh ngạc, phảng phất là phát hiện một bí mật lớn, "Boss, ngươi nói cái gì, ngươi nói ngươi từ nhỏ luyện wu? Cái nào wu a?"
Bởi vì Kiều Tử Mạc lớn lên thực thanh tú nguyên nhân, lại thêm hắn bình thường cũng rất chú trọng trang điểm cá tính, cho nên luôn cho người ta một loại cảm giác thực yếu đuối. Tựa như hắn từ nhỏ đến lớn đều bởi vì khuôn mặt rất xinh đẹp, sau đó được người xưng là "Kiều mỹ nhân". Không phải người quen biết hắn, thì tuyệt đối sẽ không nghĩ đến hắn thật ra là luyện võ thuật lớn lên, đánh nhau cái gì cũng rất lợi hại. Bình thường người lần đầu tiên nhìn thấy hắn khẳng định sẽ cảm thấy hắn là một bệnh kiều mỹ nhân.
Đương nhiên, tiểu trợ lý của hắn cũng vẫn là nghĩ như vậy. Thiếu gia nhà giàu, từ nhỏ được nuông chiều từ bé, sống an nhàn sung sướng, khẳng định chính là như vậy rồi. Cho nên vừa rồi Kiều Tử Mạc nói hắn từ nhỏ luyện wu, hắn liền kinh ngạc. Đây quả thật là cái wu mà hắn nghĩ sao?
Kiều Tử Mạc nhìn thấy tiểu trợ lý của hắn đối với hắn chất vấn, lập tức đưa tay lên đầu hắn gõ một cái: "Đương nhiên là có thể đánh chết ngươi wu! Thế nào, ngươi không nhìn ra được sao? Muốn hay không tự mình đến thử một lần a?"
"Ôi chao, thôi bỏ đi." Tiểu trợ lý lập tức sợ.
"Ha ha." Kiều Tử Mạc đắc ý cười cười.
"Cho nên ngươi ở nước ngoài xảy ra cái gì?" A, vòng vo một hồi lớn như vậy, tiểu trợ lý còn nhớ rõ vấn đề này.
"Ta ở nước ngoài? Ta không phải nói ăn mì tôm sao? A, ngươi không biết à, mấy năm nay ta ở nước ngoài sống thật thảm, bởi vì đồ ăn bên đó ta vẫn luôn ăn không quen, có đôi khi ta thà ăn mì tôm còn hơn ăn mấy thứ đó!"
"A, đến mức đó ư? Vậy ngươi là làm sao sống được a?"
"Chính là nhẫn nại, lại nhẫn nại a! Ngươi nhìn ta hiện tại gầy thế này, chính là bị đói gầy!"
"A, hóa ra là như vậy. Vậy boss, ngươi thật là đáng thương. Thế nhưng mà đã ở nước ngoài như vậy không tốt, vậy vì cái gì ngươi không trở lại a?"
Ai... Nói đến vấn đề này, liền thật là đâm trúng chỗ đau của Kiều Tử Mạc. Chuyện cũ nghĩ lại mà kinh a.
"Ai, cái này... " Kiều Tử Mạc thở dài một hơi, "Chúng ta đừng nói nữa, chúng ta vẫn nên quay lại chủ đề mì tôm đi."
Nói đến đây, tiểu trợ lý thoáng cái đã hiểu. Tính thời gian, boss năm đó xuất ngoại thật ra không phải là khoảng thời gian trước khi tổng giám đốc và tổng giám đốc phu nhân kết hôn không lâu sao? Mà lúc đó boss chắc hẳn vẫn rất yêu thích tổng giám đốc phu nhân, cho nên đây mới là nguyên nhân hắn ra nước ngoài đi? Cho nên đây cũng là nguyên nhân hắn không thể trở về sao.
Vậy chuyện này thật sự có chút chua xót.
Cho nên hắn cũng thông cảm một chút cho boss của hắn, không muốn khơi lại chuyện đau lòng của hắn.
"Hảo hảo hảo, vậy chúng ta vẫn nên nói tiếp về mì tôm đi. Ngươi vừa mới nói gì nhỉ?"
"Không có gì! Thôi được rồi, chúng ta đi mua mì tôm đi." Kiều Tử Mạc đột nhiên trở nên cao lãnh.
"Ngươi thật muốn ăn mì tôm à?"
Không phải chứ, hắn không phải chỉ tùy tiện nói một chút thôi sao, sao boss đại nhân thật sự lại muốn ăn mì gói? Chuyện này không đúng rồi.
"Thế nào, ta vì sao không thể ăn? Ai nha, ngẫu nhiên đổi khẩu vị một chút thôi, cũng không tệ! Với lại, bây giờ khắp nơi đều đông người, chỉ có chỗ bán mì tôm là ít người. Đi thôi."
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận