Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2321: Sinh nhật vui vẻ 4 (length: 3865)

Ngay sau đó Chu Tiểu Nghiên xuống lầu chuẩn bị đi phòng bếp tùy tiện cho chính mình làm một quả trứng gà gì đó để làm bữa sáng.
Chu Tiểu Nghiên có chút không để ý đi xuống lầu dưới, phòng khách bên trong thực yên tĩnh, có ánh nắng bên ngoài xuyên qua cửa sổ sát đất chiếu vào, nàng hôm qua chẳng lẽ quên kéo màn cửa sao?
Sau đó Chu Tiểu Nghiên đi đến phía dưới, nhìn thấy phòng khách sạch sẽ gọn gàng, quả nhiên hôm qua đều là nàng mơ mộng a, những cái bánh gato lung tung lộn xộn kia, còn có những túi đồ ăn vặt, chai bia gì đó, một cái cũng không có. Nơi này liền như chưa có người đến, sạch sẽ tinh tươm.
Chu Tiểu Nghiên lắc đầu, quả nhiên đều là nàng mơ mộng, cũng đều là nàng si tâm vọng tưởng. Người ta Kiều Diệc và Kiều Tử Mạc ở tận B thành phố, sinh nhật Kiều Diệc trôi qua tốt đẹp, làm sao có thể chạy đến nơi này của nàng chứ? Đó căn bản không thể nào là tác phong của Kiều Diệc.
Nàng làm sao vậy chứ, mà lại mơ giấc mơ như thế? Thật là kỳ lạ.
Sau đó Chu Tiểu Nghiên chuẩn bị đi đến tủ lạnh trong phòng bếp lấy một chai nước uống, sau đó làm tỉnh táo đầu óc của mình. Nhưng khi nàng vừa mới đi về phía đó thì phát hiện trong phòng bếp có động tĩnh.
Có người?
Là ai ở bên trong?
Chẳng lẽ là kẻ trộm sao?
Sáng sớm tinh mơ nhà lại có kẻ trộm, cũng quá kinh khủng đi. Hơn nữa tên trộm này chỗ nào không đi, cứ hết lần này tới lần khác chạy vào phòng bếp, chẳng lẽ hắn quá đói sao?
Tim Chu Tiểu Nghiên trong nháy mắt nhảy lên cổ họng, nàng thật sự là một người rất nhát gan, lại ở một mình tại nhà, khó tránh khỏi vẫn là thấy sợ. Huống chi, nàng cũng không giống như Kiều Tử Mạc, từ nhỏ đã học võ, có thể bảo vệ bản thân.
Chu Tiểu Nghiên đứng ở bên ngoài tiến cũng không được, lùi cũng không xong, trong phòng bếp âm thanh thế mà vẫn cứ tiếp tục, hơn nữa thế mà còn có mùi thơm của đồ ăn bay ra.
Tên trộm này thế mà ở phòng bếp nhà nàng nấu cơm! ! !
Đây cũng quá khoa trương, quá to gan đi. Hắn đói đến mức nào, mới đi trộm cắp tại nhà người khác, lại còn ở nhà người ta nấu cơm ăn... Chu Tiểu Nghiên có chút cạn lời, ngửi thấy mùi thơm của đồ ăn, gan của nàng thế mà cũng lớn thêm một chút. Ai, ai bảo nàng đói bụng chứ? Người ta mà đói thì dễ mất kiểm soát.
Cho nên nàng quyết định xông vào tóm lấy tên trộm kia.
Nhưng là mình một nữ nhi yếu đuối, tay trói gà không chặt, cứ như vậy xông vào thì sợ rằng dữ nhiều lành ít mất. Không được, nàng phải tìm một công cụ phòng thân.
Tìm cái gì bây giờ, Chu Tiểu Nghiên nhìn xung quanh một lượt, đều không thấy có công cụ thích hợp. Cuối cùng nàng vẫn là lảng vảng ở bên ngoài, nhìn thấy một cây chổi. Ừ, thứ này không tồi.
Thế là nàng cầm lấy cái chổi, vào phòng bếp. Trong phòng bếp mùi thơm tràn ngập càng lúc càng nồng, cái tên "kẻ trộm" kia rốt cuộc đang làm món gì trong phòng bếp thế, thơm vậy chứ? Hơn nữa thời nay mấy tên trộm có tài nấu ăn tốt thế, vậy sao còn đi làm trộm, không đi làm đầu bếp luôn?
Chu Tiểu Nghiên quả thực là chán sống, sao nàng vô dụng như vậy chứ, suýt nữa bị cái món ăn của tên trộm dụ hoặc rồi?
Đúng lúc Chu Tiểu Nghiên đứng ở cửa phòng bếp, vẫn đang do dự phải xông vào như thế nào thì đột nhiên có một người đưa tay vỗ lên vai nàng.
"A... A a a a a... !" Chu Tiểu Nghiên trong nháy mắt bị dọa bay hết cả hồn, "Ngươi... Ngươi dừng tay, ngươi là ai hả? Ngươi... ngươi ngươi ngươi... Ta... ta ta ta thế nhưng là rất hung dữ nha."
Chu Tiểu Nghiên vừa nói vừa giơ cái chổi trong tay lên, mà đôi mắt nàng lại nhắm tịt, vì nàng sợ hãi mà, không dám nhìn nha.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận