Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1417: Khoảng cách 7 (length: 3887)

Chương 1417: Khoảng cách 7
Hàn Nặc nhìn Kiều Tử Mạc trả lời, đoán rằng Vu Hàn phỏng đoán cũng không có ý định lập tức nói ra chuyện gì với Kiều Diệc. Hôm nay hắn đem chuyện này nói ra, đại khái cũng chỉ là muốn thăm dò phản ứng của Kiều Diệc trước mà thôi.
Có lẽ, hắn giống như Kiều Tử Mạc, cũng nghi ngờ Kiều Diệc sẽ cùng Tiểu Nghiên đùa giả thành thật, sẽ sinh ra chút hảo cảm với Tiểu Nghiên?
Nhưng nhìn Kiều Tử Mạc miêu tả, đại khái Kiều Diệc không có sinh ra phản ứng như vậy.
Cho nên thật ra bọn họ hiện tại càng chắc chắn một việc, đó là Kiều Diệc không thích Chu Tiểu Nghiên. Như vậy cũng tốt, gia đình nhà Kiều phức tạp như thế, vốn dĩ cũng không thích hợp với Chu Tiểu Nghiên.
Tiểu Nghiên là cô gái đơn thuần, nàng thích Kiều Diệc vốn đã rất vất vả, nhưng nếu Kiều Diệc cũng thích nàng, nàng sẽ chỉ càng thêm vất vả. Bởi vì điều này chắc chắn rằng, về sau nàng thật sẽ trở thành địch nhân của Chu Đình Đình, hơn nữa còn có cha mẹ Kiều Diệc, cả mẹ của nàng, còn một đống vấn đề đang chờ nàng xử lý và giải quyết.
Điều này sẽ chỉ làm người thêm mệt mỏi.
Mà tình yêu là thứ không chịu được sự dày vò và phiền phức. Tình yêu dù có kiên cường, trải qua hết lần này đến lần khác bị phản đối, còn phải xoắn xuýt, đến cuối cùng chỉ khiến người mệt mỏi, cũng chỉ khiến người muốn trốn tránh.
Để thực sự có thể sống sót cần hai người có chung ý chí kiên định. Hàn Nặc không biết Tiểu Nghiên có ý chí như vậy hay không, dù Tiểu Nghiên có, Hàn Nặc cũng không muốn để nàng trải qua nhiều như vậy.
Chuyện năm xưa của Chu Mịch đã khiến cuộc đời Tiểu Nghiên biến đổi long trời lở đất, hiện tại cả nhà bọn họ thật vất vả mới ổn định lại, Hàn Nặc chỉ mong em gái từ nay về sau có cuộc sống an ổn.
Những chuyện oanh oanh liệt liệt thoạt nhìn thì đẹp và có sức hấp dẫn, nhưng đợi đến khi thật sự đối diện, liền sẽ rõ, thà chưa từng bước vào.
Cuộc đời người ta, hạnh phúc lớn nhất chẳng phải là sự an ổn và bình thản hay sao?
Cho nên hiện tại Vu Hàn thích Tiểu Nghiên, nếu Tiểu Nghiên thật sự ở bên Vu Hàn thì cũng không tệ? Vu Hàn rất thích Tiểu Nghiên, vẫn luôn xem Tiểu Nghiên như người thân tốt nhất để chăm sóc, nếu Tiểu Nghiên thật sự chọn hắn, đoán chừng cũng sẽ hạnh phúc.
Còn về mối quan hệ anh em của họ, chỉ cần cha mẹ chấp nhận, thật ra không phải vấn đề khó. Hiện tại mấu chốt nhất là xem Vu Hàn sẽ làm thế nào?
Hàn Nặc không tin rằng trước khi nói ra chuyện này Vu Hàn lại không chuẩn bị gì. Hôm nay rốt cuộc hắn có thể nói với Kiều Diệc chuyện hắn thích Tiểu Nghiên, chắc chắn là đã chuẩn bị kỹ càng. Người ta luôn thích nói mình không có chút nắm chắc nào về chuyện nào đó, miệng thì nói hoàn toàn không có khả năng, nhưng trên thực tế nếu hắn đã chịu nói ra khỏi miệng, thì chuyện đó không phải là không có khả năng chút nào. Vu Hàn thông minh như vậy, Kiều Diệc và Kiều Tử Mạc có thể nghĩ đến vấn đề, lẽ nào hắn không nghĩ tới sao?
Hắn đã nhận rõ sự thật là mình thích Tiểu Nghiên, vậy trước khi nói ra chuyện này, chắc chắn cũng đã suy nghĩ kỹ. Hàn Nặc cảm thấy, biết đâu Vu Hàn đã sớm tìm hiểu rõ mọi chuyện. Hắn để vấn đề khó xử lý nhất tới cuối cùng giải quyết cũng là có khả năng.
"Ừm." Hàn Nặc đáp lại Kiều Tử Mạc một tiếng, "Ta biết rồi. Đúng rồi, sắp đến trưa rồi, các ngươi còn chưa đi ăn cơm sao? Hôm nay ngươi định cả ngày ở Kiều thị sao?"
Kiều Tử Mạc: "Ta chờ ca ta gọi, hình như anh ấy vẫn còn bận. Không gấp, lần này kỳ nghỉ của ta khá dài, có thể từ từ quan sát ở đây."
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận