Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 430: Tỏ tình (length: 3813)

Nghiêm Du Thành ở phía trước hơi mỉm cười, mặc dù thời tiết rất lạnh, nhưng cả lòng hắn đều ấm áp.
"Mẹ, mẹ biết không? Con đưa cô gái con thích đến thăm mẹ rồi. Nếu mẹ ở trên trời có linh thiêng, nhất định phải phù hộ cho con thổ lộ thành công nhé."
Nghiêm Du Thành vừa đi xe, vừa thầm cầu nguyện trong lòng.
Hắn đã từng hứa với mẹ mình, nếu tương lai có một ngày, hắn có người con gái yêu thích, thật sự muốn ở bên nàng mãi mãi, hắn nhất định sẽ đưa nàng đến thăm mẹ đầu tiên.
Chỉ có điều, Nghiêm Du Thành vẫn không có can đảm để nói hết mọi chuyện này với Hàn Nặc.
Có lẽ nếu nàng biết, mục đích của hắn, biết lý do, nàng sẽ không cùng hắn đến đây nữa.
Hắn đã xác định nàng, nhưng hắn không chắc, liệu nàng có xác định hắn không.
Chiếc xe dừng lại trước một cửa tiệm nhỏ dưới chân núi, cửa tiệm được trang trí rất có phong cách, phía trước còn có một chữ "Cay" rất lớn.
Nghiêm Du Thành dựng xe bên đường, rồi nói với Hàn Nặc: "Nghe nói em rất thích ăn cay? Món cay ở quán này chắc chắn sẽ khiến em nhớ mãi không quên đấy!"
Hàn Nặc hơi ngạc nhiên, Nghiêm Du Thành thế mà biết nàng thích ăn cay? Chẳng lẽ nói hắn đưa nàng đi một nơi xa như vậy, chỉ để cho nàng thưởng thức đồ ăn ở đây sao?
Nhưng nàng vẫn còn thái độ hoài nghi với lời Nghiêm Du Thành nói. C thành nổi tiếng về ớt như vậy, nàng đã ăn hết rồi, lẽ nào lại sợ đồ ăn ở A thành này không phải là nơi lấy cay làm chủ?
"Thật sao? Vậy thì ta cũng phải đến thử xem có đúng như ngươi nói không!"
Nghiêm Du Thành cười, xem ra kế hoạch của hắn lại thành công. Rồi hắn làm điệu bộ mời Hàn Nặc, nàng liền theo hắn cùng nhau bước vào.
Bây giờ vẫn chưa đến giờ ăn trưa, nhưng trong quán đã có không ít khách, nhìn là biết nơi này làm ăn chắc chắn rất tốt.
Nhưng Hàn Nặc đồng ý vào ăn nhanh như vậy, hoàn toàn là vì nàng ngồi xe đạp của Nghiêm Du Thành hứng gió lạnh dọc đường, cả người đã cảm thấy tê cứng, muốn vào ăn chút đồ nóng, làm ấm lại thân mình cứng đờ.
Bọn họ tìm chỗ ngồi xong, Hàn Nặc liền lấy điện thoại ra vừa chơi, vừa tận hưởng hơi ấm trong quán, còn nhiệm vụ gọi món hoàn toàn giao cho Nghiêm Du Thành.
Hàn Nặc nói như vậy: "Ta lần đầu đến đây, cũng không biết món gì ngon, vậy thì tùy ngươi quyết định đi."
Nghiêm Du Thành cũng không từ chối, hôm nay hắn đưa Hàn Nặc tới đây thật ra cũng có tư tâm.
Trong khoảng thời gian này, Nghiêm Du Thành đã rất nghiêm túc tìm hiểu về Hàn Nặc và Lâm Việt. Hắn biết Hàn Nặc thích ăn cay đến mức không cay không vui, còn Lâm Việt thì gần như không thể ăn cay.
Có người nói, nhiều người khi lựa chọn nửa kia của mình, thường cân nhắc xem thói quen sống của hai người có giống nhau không, thói quen ăn uống có phù hợp không.
Còn Nghiêm Du Thành thì vừa khéo ở điểm này thắng được Lâm Việt.
Hắn tuy không giống Hàn Nặc không cay không vui, nhưng cũng thích đồ cay, điểm này hắn hơn Lâm Việt rất nhiều.
Cho nên hôm nay hắn cố ý đưa Hàn Nặc đến đây dùng cơm, là muốn ám chỉ cho nàng, nếu hai người bọn họ ở bên nhau, nàng không cần phải ép bản thân, đi chấp nhận người khác.
Nghiêm Du Thành cố ý chọn món nổi tiếng nhất ở đây, rồi lại là những món cay nhất, hắn tin rằng những món hắn chọn Hàn Nặc chắc chắn sẽ thích.
Hơn nữa nàng chắc chắn có thể cảm nhận được tấm lòng của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận