Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3330: Cuộc sống sau này 5 (length: 3842)

"Niệm Niệm, ngươi nếu thích ai, đó là tự do của ngươi. Ta cũng không xen vào ngươi. Nhưng ta vẫn muốn nói với ngươi một câu, Tạ Nguyên không phải người ngươi có thể yêu thích. Ngươi hiểu chưa?"
"Ta đương nhiên rõ rồi. Chỉ là chính ta cũng không biết ta làm sao vậy, hắn đột nhiên biến mất, ta liền cảm thấy rất hoảng hốt, liền không nhịn được muốn đi tìm hắn. Đây là chính ta không thể nào khống chế."
Đúng vậy, chuyện tình cảm, thật ra Mao Thu Minh cũng hiểu rõ. Ngươi thích một người, đó là điều chính ngươi không thể nào khống chế.
Tựa như hắn yêu thích Tiểu Bố Đinh như vậy, nhưng mà Tiểu Bố Đinh lại không thích hắn. Hắn cũng không thể chỉ vì vậy mà bắt bản thân mình không được thích Tiểu Bố Đinh nữa.
Chỉ là biết là một chuyện, nhưng Mao Thu Minh vẫn không thể không khuyên Tô Niệm Niệm.
Bởi vì Tạ Nguyên không phải người bình thường, cuộc sống của hắn rất phức tạp, hơn nữa trong lòng hắn chỉ có Tiểu Bố Đinh. Cho dù hắn không ở cùng với Tiểu Bố Đinh, điều đó cũng mãi là bạch nguyệt quang trong lòng hắn, là một đạo gờ đá trong cuộc đời mà hắn đã bước qua.
Cho nên người như vậy, không thích hợp để Niệm Niệm yêu thích. Mao Thu Minh là anh trai của Tô Niệm Niệm, hắn sẽ không hy vọng em gái mình đi yêu thích một người không có hy vọng.
Làm anh trai, đương nhiên hy vọng em gái có thể hạnh phúc. Nhưng yêu thích Tạ Nguyên, chính là thấy rõ, sẽ không có được hạnh phúc.
"Niệm Niệm, ngươi phải suy nghĩ kỹ. Ta sẽ không ngăn cản ngươi yêu thích ai, nhưng ta nghĩ ngươi thông minh như vậy, chắc chắn so với ta hiểu rõ hơn."
"Ừm, ta rõ rồi, anh Thu Minh."
"Vậy được, chuyện hôm nay cứ vậy đi, ngày mai ngươi cùng ta đi tìm Tiểu Bố Đinh ăn cơm."
"Biết."
"Còn nữa, lúc ăn cơm tốt nhất đừng nhắc đến chuyện của Tạ Nguyên."
"Cái này sao..."
"Sao thế, ngươi không làm được à?"
"Không phải. Chỉ là ta cũng không biết lúc đó Tiểu Bố Đinh sẽ trò chuyện gì với ta, đề tài này cũng đâu phải bây giờ có thể khống chế. Nên thôi, tính sau."
"Trời ạ... Ngươi! Ngươi không được làm bậy đấy."
"Ngươi yên tâm đi. Ta dù có làm bậy, cũng là vì giúp ngươi thôi."
"Tốt."
Ngày thứ hai, Tiểu Bố Đinh trước khi đi hẹn đã tranh thủ chơi một lát game. Dạo gần đây Quách Thừa Cẩm đang trong kỳ nghỉ hè nên cũng rảnh rỗi, cả ngày đều ở nhà, lúc không có chuyện gì làm thì ngâm mình trong game.
Nên Tiểu Bố Đinh vừa online, hắn liền thấy. Sau đó liền chạy đến theo đuôi Tiểu Bố Đinh.
Quách Thừa Cẩm không biết chuyện của Tiểu Bố Đinh và Tạ Nguyên, trước kia Tiểu Bố Đinh biến mất mấy ngày nay, Hàn Nặc bọn họ cũng chỉ giải thích với hắn rằng Tiểu Bố Đinh là về nhà thôi.
Sau này Tiểu Bố Đinh trở về bình thường, Quách Thừa Cẩm cũng không nghĩ nhiều như vậy.
Lần trước lúc Tiểu Bố Đinh đi đến nhà của Tạ Nguyên, Quách Thừa Cẩm cũng đã đi đến nhà họ Lâm, cùng cha mẹ của mình đến thăm.
Đương nhiên rồi, từ khi Quách Thừa Cẩm tận mắt thấy Lâm Việt, sự kính ngưỡng của hắn với Lâm Việt ngày càng tăng, nên bây giờ trong game, chỉ cần nick Thịnh Thế Mộc Mộc online, bất kể là ai online, Quách Thừa Cẩm đều phải theo sau mông người đó.
Cũng có vài lần, Hàn Nặc giải thích với Quách Thừa Cẩm rằng, nick này không phải Lâm Việt đang dùng mà là nàng. Bảo Quách Thừa Cẩm đừng theo nàng nữa, vì theo cũng vô ích.
Lâm Việt cũng có thấy đâu.
Nhưng mà Quách Thừa Cẩm không nghe, nhất quyết phải theo Thịnh Thế Mộc Mộc. Sau này Hàn Nặc cũng hết cách, biết làm sao giờ, tự nhiên xuất hiện một tiểu soái ca, muốn tranh chồng với mình (hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận