Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1837: Ăn mỳ 4 (length: 3856)

Thật không biết hôm nay Kiều Tử Mạc thỉnh thoảng lại đem nàng cùng Kiều Diệc tụ lại một chỗ là chuyện gì, chẳng lẽ hắn quá nhàm chán sao, nên mới lấy người khác ra đùa giỡn?
Kiều Diệc tuy không hề nói gì, cũng không nhìn ra được cao hứng hay không cao hứng. Nhưng Chu Tiểu Nghiên lại sợ, hai tuần lễ sắp hết, thấy Kiều Diệc ngày mai sẽ phải đi. Nếu lúc này khiến Kiều Diệc nảy sinh hiểu lầm, nghĩ rằng nàng những ngày này đi theo Kiều Tử Mạc làm trợ lý tạm thời là chủ ý của nàng, thì Kiều Diệc sẽ nghĩ về nàng như thế nào đây? Có khi nào cho rằng nàng là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, không biết tự lượng sức mình?
"Chỉ đùa thôi mà, ngươi nghiêm túc vậy làm gì?" Kiều Tử Mạc vẫn một bộ dáng vẻ lưu manh, thực sự nhìn giống đang đùa, "Ngươi xem anh ta người nghiêm chỉnh như vậy còn không giận, ngươi làm quá vậy làm gì? Đều nói người trong lòng có quỷ mới để ý, hay là ngươi thật có ý với anh ta?"
Kiều Tử Mạc hôm nay đúng là liều mạng, hắn vì Kiều Diệc hết lần này đến lần khác dò xét ý nghĩ của Chu Tiểu Nghiên, chỉ thiếu chút nữa trực tiếp hỏi nàng có thích Kiều Diệc không, có muốn ở cùng Kiều Diệc không. Thế nhưng mỗi lần Chu Tiểu Nghiên phản ứng đều khá kịch liệt. Điều này chỉ có hai khả năng. Một là, Chu Tiểu Nghiên thật sự rất không thích Kiều Diệc, nên đặc biệt bài xích người khác ghép hai người vào với nhau. Hai là, có lẽ nàng vẫn có chút ý với Kiều Diệc, nên mới cảm thấy ngượng ngùng, thẹn quá hóa giận.
Đương nhiên, cụ thể là loại khả năng nào, Kiều Tử Mạc vẫn chưa nhìn ra. Nhưng những điều này đều là hắn giúp Kiều Diệc hỏi, Kiều Diệc cũng đang ở đó, vậy Kiều Diệc muốn nghĩ thế nào, muốn phân biệt những khả năng này ra sao, là chuyện riêng của hắn.
Làm em trai chỉ có thể làm một người trợ công đạt chuẩn, việc đưa ra phán đoán thật sự, vẫn phải để Kiều Diệc tự mình làm.
"Ai... Ai có ý gì với hắn nha." Bị người đâm trúng tim đen cảm giác không tốt chút nào, đặc biệt là người như Chu Tiểu Nghiên, nàng yêu thích Kiều Diệc luôn cẩn thận từng li từng tí, lén lút, đặc biệt sợ người khác vạch trần tâm sự của mình. Nhưng mà việc này lại ngay trước mặt Kiều Diệc, mà Kiều Diệc lại là một người thông minh, lỡ bị hắn nhìn ra thì làm sao đây?
Ấy, không được, không được. Nàng vẫn là người có tự biết, biết mình không xứng yêu thích Kiều Diệc, nên cũng chỉ là vụng trộm thích, mới không muốn bị người khác phát hiện.
Bất kể Kiều Tử Mạc xuất phát từ mục đích gì, hôm nay cứ bắt nàng cùng Kiều Diệc đùa giỡn, nàng không thể thật, hơn nữa cũng không thể nghiêm túc, nhất định phải nâng cao cảnh giác, tuyệt đối không thể rơi vào hố của người khác. Để tránh đến lúc đó bị người ta nắm được nhược điểm dùng để chế giễu.
"Hắn lạnh lùng không thú vị như vậy, ta chỉ có mù, mới có thể thích hắn!" Để chứng minh mình không thích Kiều Diệc, nàng vậy mà ngay trước mặt Kiều Diệc nói ra những lời này, việc này trước kia nàng nghĩ cũng không dám nghĩ tới a.
Nàng nói Kiều Diệc như vậy, Kiều Diệc nhất định sẽ tức giận lắm đây. Đến lúc đó chọc phải Kiều đại tổng tài, hắn lỡ không vui một cái, muốn trả thù nàng thì sao? Nàng là dân đen nhỏ bé, đâu là đối thủ của Kiều Diệc, đến lúc đó chẳng phải sẽ chết rất thảm?
Ôi, nghĩ một chút đã thấy đáng sợ. Kiều Diệc ngươi tuyệt đối đừng để ý đến những lời này của nàng nhé, vẫn nên ngoan ngoãn ăn mì, như trước kia cứ giả bộ như không nghe thấy gì là được rồi.
Chu Tiểu Nghiên im lặng trong lòng cầu nguyện.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận