Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2368: Phiên ngoại thật là mỗi một ngày a 7 (length: 3799)

Còn là nói Tiểu Hôi Hôi trong lòng hắn căn bản chỉ là chuyện nhỏ nhặt?
Chu Tiểu Nghiên không muốn tin một đáp án như vậy, Tiểu Hôi Hôi là bọn họ cùng nhau từ trên núi cứu về, lại cùng nhau nuôi lớn. Mặc dù nói vốn dĩ Chu Tiểu Nghiên và Tiểu Hôi Hôi thân thiết hơn, nhưng lúc đầu nàng muốn mang Tiểu Hôi Hôi đi, Vu Hàn cũng không chịu. Nếu hắn không thích Tiểu Hôi Hôi, cũng không thật lòng muốn chăm sóc nó, vậy tại sao hắn không cho nàng mang Tiểu Hôi Hôi đến nhà Lâm gia?
Chu Tiểu Nghiên không thể không tìm lý do thay Vu Hàn, có lẽ là vì tiểu ca ca đã sớm đoán được trong những ngày hắn không ở, Chu Tiểu Nghiên chắc chắn sẽ tự mình đến chăm sóc Tiểu Hôi Hôi, hơn nữa vốn dĩ Chu Tiểu Nghiên cũng có chìa khóa nhà hắn, không cần hắn nói, nàng cũng có thể tự đến mà.
Ừ, đây là lý do hợp lý duy nhất, ngoài cái này ra Chu Tiểu Nghiên cũng không tìm được lý do thích hợp hơn để giải thích cho Vu Hàn.
Sau khi Chu Tiểu Nghiên làm xong hết những việc cần làm cho Tiểu Hôi Hôi, cũng thay nó nước sạch và thức ăn, mới rời khỏi nhà Vu Hàn. Nàng lén lút đến một mình, cũng lẳng lặng đi một mình, không hề lưu lại bất kỳ dấu vết gì.
Thế mà Vu Hàn đều không chủ động nhắc đến chuyện này với nàng, có lẽ nàng cũng không nên chủ động đi quấy rầy. Lúc chuyển nhà, bọn họ cũng đã nói, cho nhau một chút thời gian tỉnh táo và suy nghĩ, rồi nhìn nhận lại, bắt đầu lại, cho nên thời gian này là thời gian để họ giảm xóc, cho nhau một khoảng cách cũng tốt.
Hiện tại Lâm Việt đột nhiên nhắc với nàng Vu Hàn vừa mới trở về, Chu Tiểu Nghiên vẫn còn hơi hoảng hốt, quả nhiên, khoảng cách giữa nàng và tiểu ca ca thật sự là càng ngày càng xa. Hắn về rồi, cũng không báo cho nàng một tiếng.
Hàn Nặc tự nhiên cũng đã nhìn ra tâm tư của Chu Tiểu Nghiên, đụng vào cánh tay Lâm Việt, Lâm Việt cũng liền lảng tránh chủ đề này, không nói thêm nữa.
Sau khi ăn cơm xong, Chu Tiểu Nghiên vẫn một bộ không yên lòng, Hàn Nặc kéo nàng hỏi: "Làm sao vậy, vẫn còn đang lo lắng chuyện của Vu Hàn à?"
Chu Tiểu Nghiên lắc đầu, nhưng sau một lúc lại gật đầu: "Tỷ tỷ, tỷ nói xem có phải em làm sai không? Em chuyển đến đây ở, hình như thật sự làm tổn thương tiểu ca ca. Mặt ngoài tuy anh ấy không nói gì, cũng ủng hộ em làm vậy, nhưng thực tế chị cũng thấy rồi, anh ấy luôn xa lánh em. Lần này anh ấy về thành phố B, tuy là đi dự tiệc sinh nhật Kiều Diệc không sai, nhưng cũng là vì về thăm Vu thúc thúc, thế mà anh ấy lại không bảo em cùng về. Tiệc sinh nhật Kiều Diệc bị hủy, anh ấy cũng không về ngay mà ở lại nhà bồi Vu thúc thúc mấy ngày. Những việc này anh ấy đều không cho em tham gia."
"Vậy nên em để ý à? Để ý việc Vu Hàn không dẫn em về nhà, không xem em như người nhà đúng không? Em sợ anh ấy cắt đứt quan hệ anh em với em phải không?"
Vẫn là Hàn Nặc hiểu rõ Chu Tiểu Nghiên, lập tức nhìn ra được sự giằng xé trong lòng nàng.
"Đúng vậy."
"Nhưng Tiểu Nghiên em có nghĩ tới không, từ lúc mẹ em mất đi, quan hệ anh em giữa em và Vu Hàn đã thật sự tan vỡ rồi. Bất kể các em có cố duy trì như thế nào đi nữa, cũng chỉ là bề ngoài mà thôi. Thêm nữa, tình cảm của hắn với em không phải được xây dựng trên nền tảng gia đình mà là tình yêu. Trừ khi em có thể ở bên cạnh hắn, trở thành người một nhà thật sự, nếu không các em chỉ có thể càng ngày càng xa."
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận