Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1913: Hợp tác 12 (length: 3814)

Hơn nữa, hắn cố ý tỏ ra vẻ không quan tâm đến Chu Tiểu Nghiên, cũng làm cho mẹ hắn không thể nào cảm thấy hắn cố ý làm vậy.
Đương nhiên, hắn làm thì cứ làm vậy, còn chuyện mẹ hắn có tin hay không lại là chuyện khác. Dù sao mục đích hiện tại là cố gắng giảm bớt hậu quả xấu, chỉ cần hắn có thể gánh thì cố gắng gánh lấy, như vậy cũng có thể giúp ca ca và Chu Tiểu Nghiên gỡ gạc một chút "tội danh".
"Ngươi nói tấm ảnh kia là do ngươi chụp?"
"Đúng a. Có vấn đề gì sao?"
"Đương nhiên là có vấn đề, chẳng lẽ ngươi không biết cô gái đó là ai à?"
"Biết chứ, sao vậy? Nàng không phải em gái Hàn Nặc sao, ta hiện tại làm cùng nàng chung một công ty mà. Nàng cùng Vu Hàn ca cùng nhau đến Lâm thị, chúng ta đều là đồng nghiệp mà thôi." Kiều Tử Mạc vẫn còn giả vờ ngốc.
Tình cảm của Kiều Tử Mạc đối với Hàn Nặc thì mọi người đều biết, hiện tại Kiều Tử Mạc cũng cố ý đẩy Hàn Nặc ra ngoài, còn cố ý dán cho Chu Tiểu Nghiên cái mác "em gái Hàn Nặc", mục đích đúng là làm cho mẹ hắn không muốn lúc nào cũng liên hệ Chu Tiểu Nghiên với Kiều Diệc. Hơn nữa cũng hy vọng mẹ hắn có thể nể mặt Hàn Nặc mà bỏ qua cho Chu Tiểu Nghiên và Kiều Diệc.
"Đồng nghiệp sao?" Vì đó là chuyện ở Lâm thị, mẹ Kiều cũng không tiện nói gì thêm. Dù sao Tiểu Mạc nói không sai, Chu Tiểu Nghiên dù sao cũng là em gái Hàn Nặc, đến Hàn Nặc còn tha thứ cho những chuyện đó rồi, bọn họ còn có tư cách gì mà nói? Hiện tại Chu Tiểu Nghiên làm ở công ty Lâm gia, cũng không có nửa xu quan hệ gì với Kiều gia bọn họ.
"Đã chỉ là đồng nghiệp, vậy sao các ngươi lại cùng nhau đi ăn cơm, lại còn cùng nhau chụp ảnh?"
"Mẹ, chụp ảnh thì làm sao, mẹ ngạc nhiên quá vậy. Hơn nữa lần này Chu Tiểu Nghiên tới là giúp con, trợ lý của con đột nhiên ngã bệnh, con có một đống công việc không ai làm, nên mới cố ý đi mượn Chu Tiểu Nghiên của Vu Hàn ca tới hỗ trợ. Một là vì trước kia nàng cũng từng làm ở Kiều thị, đối với việc ở Kiều thị cũng khá rõ, nên con mới tìm nàng tới làm trợ lý tạm thời cho con mấy ngày. Đã đều làm việc với nhau rồi, vậy cùng nhau đi ăn bữa cơm thì có gì đâu. Sao giờ lại thành ra thế này, cứ như con làm chuyện gì sai vậy, mẹ cứ dùng cái giọng điệu thẩm vấn phạm nhân mà chất vấn con vậy!!"
Kiều Tử Mạc cố ý tỏ ra một chút tức giận và vẻ vô tội, nhưng kỳ thật hắn cũng mượn mấy câu phàn nàn này để sớm giải thích rõ hết những gì mình muốn, hy vọng mẹ hắn sẽ tin. Hắn cũng chỉ có thể giúp được tới đây thôi.
Chỉ là nếu Kiều Diệc vẫn luôn muốn dính líu tới Chu Tiểu Nghiên, sớm muộn gì cũng có một ngày phải đối mặt với những vấn đề này. Hy vọng Kiều Diệc có thể chuẩn bị sẵn sàng. Hắn hiện tại đã đủ mạnh mẽ, thế nhưng cũng vì mềm lòng và trách nhiệm mà luôn không có khả năng bảo vệ tốt người mình yêu. Cũng không biết như vậy là tốt hay xấu.
Kiều Tử Mạc đôi khi sẽ hy vọng Kiều Diệc có thể mạnh mẽ một chút, nghĩ cho mình nhiều hơn, đừng cái gì cũng nghe cha mẹ, cũng đừng có dành hết thời gian của mình cống hiến cho người Liễu gia, như vậy hắn cũng có thể sống vui vẻ hơn một chút. Nhưng mà có đôi khi Kiều Tử Mạc lại cảm thấy nếu như nhà này không có ca ca bảo vệ, thì không biết sẽ thành cái dạng gì nữa. Hắn vẫn rất cần Kiều Diệc, cha mẹ cũng rất cần Kiều Diệc. Nên vẫn hy vọng giữa bọn họ có thể cùng nhau suy xét vị trí của nhau, đừng ầm ĩ, cũng đừng vô ích mà giày vò nhau nữa.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận