Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3850: Giang Thần 1 (length: 3827)

"Đính hôn là đính hôn chứ sao. Hơn nữa ta cùng Tần Thiên ca ca đính hôn, là do người lớn trong nhà quyết định. Khi còn nhỏ, bọn họ đã muốn để chúng ta đính hôn rồi. Cho nên chuyện này là để thỏa mãn mong muốn của họ thôi. Hơn nữa vừa đúng dịp ông nội Tần Thiên 80 tuổi đại thọ, cái gọi là song hỷ lâm môn ấy mà. Liền cùng nhau tuyên bố luôn. Chuyện này cũng đâu có gì to tát. Ta hiện tại còn nhỏ, ta cũng không muốn sớm kết hôn như vậy. Ngươi nói con gái sớm kết hôn như vậy, có lợi gì cho bản thân chứ. Đến lúc đó sinh con ra, ta đoán chắc cũng không có cách nào đi làm được. Như vậy đối với ta mà nói, quá không đáng."
Những lời này đều là Quách Diệc Cẩm nói dối.
Đương nhiên rồi, nếu như người mà nàng kết hôn là Tần Thiên thì khác. Bảo nàng lập tức kết hôn cũng được.
Bất quá hiện tại nàng chỉ có thể lấy công việc làm cái cớ, chỉ có như vậy, mới có thể giải thích được mối quan hệ có chút xa cách giữa nàng và Tần Thiên hiện tại.
Tuổi còn nhỏ, tất cả mọi chuyện đều có thể xảy ra. Có thể sau này nàng sẽ vì sự nghiệp mà từ bỏ Tần Thiên. Có thể vì khoảng cách địa lý mà cuối cùng hai người sẽ chia tay.
"Thật sao? Hóa ra ngươi là một cô gái sự nghiệp" Tiểu trợ lý không nhịn được trêu chọc. Bất quá Giang Thần thì không nói gì.
Bởi vì hắn biết tình hình thật, cũng biết những lời Quách Diệc Cẩm vừa nói đều là giả.
Chỉ là Giang Thần đôi khi suy nghĩ, một cô gái, nguyện ý vì một chàng trai mà nhận lời làm vị hôn thê, mà lại không đòi hỏi gì cả. Tình nghĩa như vậy thật sự rất khó có được.
Không có cô gái nào đang yêu mà lại nguyện ý hy sinh cho một người đàn ông như vậy cả.
Trừ khi nàng thích hắn.
Thế nhưng Tần Thiên đã nói với Giang Thần rằng, Quách Diệc Cẩm thích Giang Thần. Chẳng lẽ có sự hiểu lầm nào ở đây sao? Hiện tại trước mặt trợ lý, Giang Thần không tiện hỏi Quách Diệc Cẩm những điều này, đương nhiên rồi, về sau còn nhiều cơ hội. Về sau Quách Diệc Cẩm sẽ luôn ở bên cạnh hắn làm việc, sinh sống. Bọn họ nhất định sẽ trở thành bạn tốt.
Như vậy tự nhiên hắn sẽ từ từ hiểu rõ được suy nghĩ thật sự của Quách Diệc Cẩm.
—— Ngày hôm sau, sáng sớm, bọn họ liền ra sân bay. Hôm nay xem như là ngày đầu tiên Quách Diệc Cẩm đi làm. Không ngờ rằng lần đầu tiên đi làm trong đời của nàng, lại là vào lúc năm giờ sáng bị người ta gọi dậy, sau đó thông báo là phải ra sân bay.
Trước đây Quách Diệc Cẩm làm gì có trải nghiệm như vậy. Từ nhỏ nàng đã sống trong nhung lụa, được người ta nuông chiều, chưa từng vất vả bao giờ.
Thời sinh viên của nàng cũng trôi qua rất vui vẻ, thoải mái. Nàng có tiền tiêu không hết, xưa nay không cần lo lắng về kế sinh nhai.
Mặc dù có lúc vì theo kịp tiến độ thiết kế tác phẩm mà nàng cũng phải thức đêm. Nhưng đó cũng chỉ là số ít lần. Quách Diệc Cẩm cũng có thể xem là một người rất biết sắp xếp. Nàng sẽ không bao giờ để thời gian đến phút cuối rồi cuống cuồng lên.
Thế nhưng hôm nay lại đột ngột bị người ta gọi dậy từ trong giấc mộng đẹp, sau đó là một mạch bôn ba. Đây đúng là lần đầu tiên trong đời của nàng.
Cũng may hành lý đều đã được thu dọn, còn có rất nhiều vật dụng cần thiết, Giang Thần cũng đã sớm chuẩn bị xong cho nàng rồi, cho nên nàng mới không cần hoảng hốt chuẩn bị thêm.
Máy bay của họ cất cánh lúc 6 giờ hơn. Giang Thần lần này mang theo không nhiều người. Ngoài Quách Diệc Cẩm và trợ lý nho nhã của hắn ra, cùng hắn vào đoàn còn có một người đại diện chấp hành.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận