Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3704: Đùa giả làm thật 15 (length: 3559)

"A..."
Tiểu Bố Đinh lượn vòng lớn một hồi như vậy, "âm mưu quỷ kế" của nàng vẫn là không thành sao? "Tiểu Bố Đinh, sao ngươi không cho ca ta ăn bánh quy ngươi làm vậy?" Quách Diệc Cẩm khó hiểu nói, "Bánh quy đó ngon lắm mà."
Vừa rồi Quách Diệc Cẩm đã ăn trước một cái rồi.
Nàng thấy không có vấn đề gì mà, dù không tính là quá mỹ vị, nhưng chắc chắn không phải thứ gì dở tệ. Tại sao Tiểu Bố Đinh lại không muốn cho ca ca ăn vậy? Chẳng lẽ Tiểu Bố Đinh vất vả tự làm bánh quy, không phải vì cho người mình thích ăn sao?
Không cho ca ca ăn, vậy còn làm làm gì?
Quách Diệc Cẩm không hiểu nói.
"Thật sự ngon sao?" Tiểu Bố Đinh nghi hoặc, không chắc chắn hỏi Quách Diệc Cẩm.
"Đúng vậy, ta thấy cũng không tệ mà. Hơn nữa hương vị cũng hẳn là ca ca ta thích mới đúng."
"Đúng vậy, ta cũng thấy không tệ mà. Ta đã ăn rồi." Quách Thừa Cẩm cũng nói.
Thì ra hắn đã ăn rồi, không nói sớm.
"Tiểu Bố Đinh, ngươi đang sợ ta thấy ăn không ngon sao?"
"Không có."
"Yên tâm đi, ta sẽ không ghét bỏ đồ ngươi làm. Có tấm lòng của ngươi, ta đã rất vui rồi. Với lại, ngươi xem ta đã rất giỏi làm đồ rồi, như vậy ta cũng không cần tìm một người cũng giỏi làm đồ nữa. Hai người, quan trọng nhất là phải bổ sung cho nhau, một người giỏi, người kia không cần giỏi cũng được."
"Dạ."
Vậy sao?
Nhưng Tiểu Bố Đinh vẫn cảm thấy nàng bị Quách Thừa Cẩm so sánh không bằng.
"Được rồi, chúng ta không nói chuyện này nữa. Tối nay chúng ta ăn gì? Hai vị Đại tiểu thư nghĩ ra chưa?"
"Không phải ngươi nấu cơm sao? Chúng ta ăn gì, ngươi quyết định là được mà." Quách Diệc Cẩm nói.
"Vậy hay là chúng ta ăn lẩu đi. Vừa hay mọi người cùng nhau, náo nhiệt."
"Tốt. Ta cũng lâu rồi không ăn lẩu. Ân, ca, ta có thể xin một điều được không?"
"Điều gì, ngươi nói đi."
"Ta có thể gọi Tần Thiên ca ca đến ăn cùng không?"
"Đương nhiên được. Đông người mới vui mà. Nếu không, em xem em một mình ở đây, cũng chỉ làm kỳ đà cản mũi ta với Tiểu Bố Đinh thôi. Như vậy không tốt. Cứ gọi Tần Thiên cùng đến đi."
"A. Cảm ơn ca. Em gửi tin nhắn cho Tần Thiên ca ca ngay."
"Tần Thiên ca ca trả lời rồi, anh ấy nói tan làm sẽ đến. Bảo chúng ta đợi anh ấy một chút."
"Cái này phải hỏi Tiểu Bố Đinh, hôm nay nàng là khách, xem nàng có muốn chờ không."
"Ta đương nhiên muốn rồi." Tiểu Bố Đinh vội nói.
"Em xem Tiểu Bố Đinh dễ thương không? Được rồi, ca, anh nhanh đi chuẩn bị đồ ăn tối đi. Em còn muốn trò chuyện với Tiểu Bố Đinh một lát. Lập tức phải rời nhà, em đoán rất lâu không gặp được Tiểu Bố Đinh. Nên em muốn nói chuyện với nàng nhiều hơn một chút."
"Xí. Hai người trò chuyện đi, trò chuyện đi, ta không làm phiền hai người. Sao mà thấy, ta mới là người thừa."
Quách Thừa Cẩm không vui nghĩ linh tinh, nhưng vẫn rất nghe lời, tự giác đi rửa rau, thái thịt.
"Ha ha. Ca em đáng yêu lắm đúng không Tiểu Bố Đinh?"
"Cũng được ạ."
Một lát sau, Quách Thừa Cẩm lại đi ra, nói: "Đồ ăn trong nhà không đủ, ta định ra ngoài mua ít đồ về. Có ai muốn đi với ta không?"
Ý của Quách Thừa Cẩm không phải đã quá rõ ràng sao? Hắn chính là muốn để Tiểu Bố Đinh đi cùng mà.
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận