Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2877: Không thích 32 (length: 3784)

"Tô Niệm Niệm, ngươi lại bắt đầu nói bậy rồi ! !"
"Tốt thôi, ta quen rồi. Bất quá vẫn là trước tiên chúc các ngươi lễ tình nhân vui vẻ, mong mọi việc suôn sẻ nha."
"Ờ..."
Cuối cùng, bữa tối đêm nay, vẫn là Tô Niệm Niệm tự mình làm. Kỳ thực Mao Thu Minh cũng không biết Tiểu Bố Đinh có thể nấu cơm hay không, nên lúc ăn cơm hắn còn hỏi Tô Niệm Niệm: "Nhỡ đâu Tiểu Bố Đinh nàng cũng không biết làm cơm thì sao, phải làm thế nào?"
"Vậy thì có gì, nếu như cả hai ngươi đều không biết nấu cơm, thế chẳng phải càng thú vị sao? Đến lúc đó các ngươi sẽ càng thêm nhớ cái cảm giác cùng nhau trưởng thành này."
"Vậy sao..."
Sau khi ăn cơm xong, Mao Thu Minh nhờ Tô Niệm Niệm dẫn hắn đi xem căn phòng nàng mới thuê, dù sao sau này Tô Niệm Niệm sẽ ở đó, vấn đề xây dựng gì, Mao Thu Minh vẫn muốn giúp nàng xem qua một chút.
Tô Niệm Niệm cũng không từ chối, rất thoải mái dẫn Mao Thu Minh đi xem. Mà nàng cũng chẳng có lý do gì để từ chối, lẽ nào nàng lại có thể ngăn Mao Thu Minh, không cho hắn đi xem sao?
Chỉ là, nàng nói chuyện làm việc nhất định phải cẩn thận một chút mới được, tránh sơ ý tiết lộ ra căn phòng này là Tạ Nguyên cho nàng ở.
Đến căn phòng mới, Mao Thu Minh đã tự mình đi một vòng trong ngoài xem xét, rồi nói: "Cũng được. Nhưng bây giờ phòng cho thuê, bên trong cũng được như vậy sao? Trước kia chúng ta xem mấy căn, đều rất đơn sơ."
"Ừ, là như vậy. Chủ cho thuê là một cô gái không lớn hơn ta bao nhiêu, nàng vốn dọn dẹp để chuẩn bị tự mình ở, vì đột nhiên phải đi nước ngoài nên mới bằng lòng cho ta thuê. Ta đây gọi là gặp may."
"Tốt, xem ra cũng ổn."
"Đúng vậy, nên ta mới quyết định muốn ở đây nhanh như vậy. Đúng rồi, Thu Minh ca, ngày mai anh không phải vẫn được nghỉ sao, anh đến giúp em dọn nhà đi."
"Em có hai cái rương như vậy, còn cần anh đến chuyển giúp à?"
"Đúng vậy, tuy hành lý của em không nhiều, nhưng dọn nhà thì là hình thức cũng là nghi thức mà, sao có thể để em tự mình bắt xe, rồi một mình tự khiêng về?"
"Được... Thôi được... ! Ai bảo em là em gái của anh chứ."
"Ừ, chính là vậy, Thu Minh ca, anh nhất định phải nhớ kỹ, em là em gái của anh."
"Đương nhiên, anh cũng không muốn em không phải em gái của anh, biến thành người nào khác."
"Ờ..." Tô Niệm Niệm nghe Mao Thu Minh nói vậy, chỉ biết lè lưỡi với hắn, trợn trắng mắt.
Thôi vậy, xem ra cô với Thu Minh ca thật không có duyên, Thu Minh ca cũng thật sự không hề thích cô. Cũng may là cô tự mình kịp thời tỉnh ngộ, không lãng phí tình cảm vào chuyện này.
Thế là, vấn đề nhà ở của Tô Niệm Niệm, xem như đã định xong như vậy rồi đi. Mao Thu Minh ngoài việc ngày mai sẽ đến giúp cô chuyển đồ, còn đồng ý buổi chiều sẽ cùng cô đến Nghi gia mua mấy đồ dùng hàng ngày cần thiết.
Còn về công việc của Tô Niệm Niệm, Mao Thu Minh cũng có hỏi cô, còn hỏi có cần anh giúp cô tìm việc gì không, nhưng Tô Niệm Niệm nói không cần, cô có thể tự giải quyết.
Còn cô định giải quyết như thế nào, Mao Thu Minh đương nhiên không hỏi.
Dù sao Niệm Niệm cũng không phải trẻ con, cô đã quyết định ở nơi này sinh sống, thì những chuyện cần thiết này, tự nhiên phải tự mình xử lý cho tốt. Mao Thu Minh cũng rất vui khi thấy Tô Niệm Niệm tự lập như vậy.
Mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ chờ ngày lễ tình nhân một năm hai tháng này đến.
(hết chương này)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận