Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 533: Có khoẻ hay không (length: 3861)

Hàn Nặc quay đầu ngơ ngác nhìn Lâm Việt, ánh mắt của Lâm Việt từ đầu đến cuối nhìn chằm chằm vào màn hình, không hề rời đi.
Màn hình lớn bên trên, nam ca sĩ ôm đàn ghi-ta, ngồi trên ghế, ánh mắt ôn nhu nhìn khán giả bên dưới, khẽ hát.
Bình minh và đêm dài, bầu trời đều như vậy.
Nơi này và những ngôi sao ở Nam Cực, đều sẽ tỏa sáng.
Từ ngày trước cho đến hôm nay, cũng không thay đổi.
Bất cứ chuyện gì hoặc vật gì, cũng chưa từng sửa đổi trạng thái này.

Những lời ca này mỗi chữ mỗi câu đều từ miệng Lâm Việt hát ra, giọng của Lâm Việt rất dễ nghe, hát nhạc tiếng Quảng Đông cũng rất quyến rũ.
Một bài hát kết thúc, Lý Tâm Nghi đến bên cạnh Lâm Việt, không nhịn được mà tán thưởng: “Lâm Việt, ngươi hát hay quá! Đây là lần đầu tiên ta nghe ngươi hát nhạc Quảng Đông đấy, không ngờ lại dễ nghe như vậy.”
Lâm Việt chỉ nhàn nhạt gật đầu, rồi nhẹ nhàng đặt microphone xuống, cũng không nói thêm gì. Thậm chí, Hàn Nặc vẫn đang nhìn hắn, hắn cũng không hề phát hiện.
Kiều Tử Mạc lặng lẽ nói vào tai Hàn Nặc: “Lâm Việt nhà ngươi hát không tệ đó, nhưng sao ta cứ cảm thấy hắn như đang kể một câu chuyện, lời bài hát này cũng có vẻ có hàm ý đặc biệt.”
“Ngươi nghĩ nhiều rồi.” Hàn Nặc thu ánh mắt khỏi Lâm Việt.
Nàng sao có thể nói cho Kiều Tử Mạc biết, đây là bài hát trước kia Lâm Việt đặc biệt hát cho nàng. Vật đổi sao dời, bài hát này có lẽ đã sớm không mang ý nghĩa như trước nữa rồi. Lâm Việt biết hát bài này, nói không chừng cũng chỉ là đơn thuần yêu thích bài hát đó thôi.
"Ừm." Kiều Tử Mạc cũng không nghĩ nhiều, vì hắn còn có việc quan trọng hơn phải làm.
“Ê! Chị Tâm Nghi, bây giờ có thể cho em hát rồi chứ?”
Lý Tâm Nghi liếc nhìn Kiều Tử Mạc, nàng muốn để Lâm Việt hát, Lâm Việt cũng đã hát rồi, mục đích của nàng đã đạt được, nên tự nhiên không có lý do gì ngăn cản Kiều Tử Mạc nữa.
“Ngươi muốn hát bài gì, cứ tự đi chọn đi.”
Kiều Tử Mạc đắc ý nhướng mày với Hàn Nặc: “Hàn Nặc nhỏ, ngươi chờ ta nhé. Ta hát hay lắm đấy, ngươi nghe xong nhất định sẽ trở thành fan cuồng của ta cho xem!”
Nói xong liền chạy bay về phía chỗ chọn bài hát.
Ngay sau đó Hàn Nặc phát hiện trên màn hình LED xuất hiện hai chữ «Vừa Vặn».
Hàn Nặc tối sầm mặt, suýt chút nữa thì hôn mê.
Kiều Tử Mạc hắn bị điên rồi sao? Lúc này mà lại chọn bài này làm gì!
Kiều Tử Mạc chọn bài xong liền quay lại, ngồi bên cạnh Hàn Nặc, cầm micro chờ tiếng nhạc dạo qua.
Hàn Nặc trừng mắt liếc hắn một cái, rồi nhỏ giọng hỏi: “Kiều Tử Mạc, ngươi muốn làm gì?”
“Không làm gì cả, chỉ là thấy bài này hay, chọn hát thử thôi.”
“Thôi đi. Nói đi, ngươi chọn bài này có phải vì Lâm Việt...”
“Đúng vậy đấy.” Kiều Tử Mạc ghé sát tai Hàn Nặc cười một tiếng, “Thôi được rồi, ta hát đây, nếu ngươi không ngại, có thể cùng ta hát chung nhé. Dù sao ta biết chắc chắn ngươi hát được bài này.”
Vừa vặn.
Cương Hảo Đích Vi Tiếu.
Hàn Nặc nhận lấy chiếc micro Kiều Tử Mạc đưa cho, giữ trong lòng bàn tay, phát hiện lòng bàn tay đã ướt đẫm mồ hôi.
Nàng và Kiều Tử Mạc lúc này hát bài hát này, liệu Lâm Việt ca ca có nghi ngờ không?
Có lẽ Kiều Tử Mạc cố ý chọn một ca khúc như vậy, chỉ là muốn xem phản ứng của nàng và Lâm Việt mà thôi. Vậy nàng có phải nên làm theo Kiều Tử Mạc, xem thử nếu nàng hát bài này, Lâm Việt ca ca sẽ có phản ứng như thế nào không?
Hắn có thể hiểu được rằng, kỳ thực nàng đã sớm biết “Cương Hảo Đích Vi Tiếu” chính là hắn không? Nàng sở dĩ muốn kết hôn với “Cương Hảo Đích Vi Tiếu”, cũng là vì hắn thôi đúng không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận