Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2568: Xếp hàng 3 (length: 3769)

Chẳng lẽ hiện tại nàng sẽ còn mắc lừa sao?
"Hoa là chính ngươi mua, cùng ta có cái gì quan hệ?" Tiểu Bố Đinh rất rõ ràng không lĩnh tình.
Một nam sinh, lại là một nam sinh ăn mặc chỉnh tề dáng vẻ còn rất không tệ, giờ phút này ôm một đống lớn hoa hồng, ở trước mặt nhiều người như vậy, thật sự là đặc biệt khiến người khác chú ý.
Những người ở đó chờ ăn lẩu, vốn đã rất nhàm chán, giờ phút này tự nhiên là vui vẻ xem náo nhiệt.
"Giúp chút nha, ngươi xem có nhiều người nhìn như vậy đâu, nếu ngươi không nhận, ta rất mất mặt." Tạ Nguyên hướng Tiểu Bố Đinh nháy mắt, hơn nữa còn là kiểu ánh mắt đáng thương đó.
"Hừ."
Tiểu Bố Đinh hừ một tiếng, nhưng là vừa nhìn xung quanh, quả nhiên là có rất nhiều người đang nhìn về phía bọn họ.
"Vậy được rồi, ta liền miễn cưỡng nhận trước vậy."
Tiểu Bố Đinh cũng là một người rất hiền lành, nàng mặc dù biết Tạ Nguyên đưa những đóa hoa này có thể động cơ không thuần, nhưng muốn để nàng cứ trơ mắt nhìn Tạ Nguyên nâng nhiều hoa hồng như vậy ở đây, bị người chế giễu, nàng vẫn không đành lòng.
Thôi đi, làm gì thì làm, hôm nay bọn họ cũng cùng nhau tới ăn cơm, nàng liền miễn cưỡng giúp Tạ Nguyên một lần đi. Dù sao hôm nay Tạ Nguyên cũng giúp nàng một đại ân, nàng coi như là trả lại đi.
"Cảm ơn."
Tạ Nguyên vui vẻ đưa hoa hồng cho Tiểu Bố Đinh, Tiểu Bố Đinh cũng miễn cưỡng nhận lấy.
"Ta nói ngươi mua nhiều hoa như vậy làm gì, cầm cũng không dễ cầm, lát nữa ăn cơm cũng không tiện ăn." Tiểu Bố Đinh dù đã nhận lấy nhưng vẫn oán trách Tạ Nguyên.
Ở nàng thấy, Tạ Nguyên đây thuần túy chính là một hành vi lãng phí!
Tiểu bằng hữu khác tới gọi mua hoa, vậy hắn mua một đóa là được rồi nha, sao phải mua hết vậy, làm ra vẻ mình ghê gớm lắm ấy.
"Không sao mà, nếu ngươi cảm thấy phiền, ta có thể cầm giúp ngươi."
"Vậy ngươi cầm đi!"
Tiểu Bố Đinh thoáng cái lại ném hết hoa hồng vào người Tạ Nguyên.
Tạ Nguyên: "Hả?"
Mấy bông hoa mới vừa đưa ra ngoài, không ngờ chỉ vài giây sau đã về lại tay mình rồi. Cái này… Tạ Nguyên thật thấy lúng túng, chẳng lẽ hắn bị chê sao? Ngay cả hoa hồng xinh đẹp của hắn cũng bị chê.
Tạ Nguyên ôm hoa hồng có một chút xấu hổ, bất quá hắn rất nhanh nghĩ ra cách hóa giải.
"Hay là, ta đem hoa mang ra xe cất trước đi?"
Nếu Tiểu Bố Đinh cảm thấy mang nhiều hoa hồng ăn lẩu không tiện, vậy hắn cứ đem những hoa này ra xe cất lên là được, như vậy Tiểu Bố Đinh không tìm được lỗi của hắn chứ?
"Ừ."
Tiểu Bố Đinh gật đầu, không nói thêm gì. Thế là Tạ Nguyên một mình đem hoa ra xe, còn Tiểu Bố Đinh thì tiếp tục ngồi đó chờ hắn về. Nàng cũng không có ý định đi theo Tạ Nguyên.
Rốt cuộc, họ chờ đến khi được ăn lẩu. Thời gian chờ cũng không ngắn, hơn nữa nói chuyện phiếm cũng đã nói rồi, cuối cùng là đợi đến lúc có thể ăn cơm. Nếu tiếp tục ngồi đây trò chuyện, Tô Tiểu Bộ cũng không biết nên nói gì.
Nàng rõ ràng trước đây có rất nhiều vấn đề muốn hỏi Tạ Nguyên, nhưng khi gặp lại Tạ Nguyên hai lần, nàng gần như chẳng hỏi gì cả.
Dường như mấy năm qua, nàng vẫn luôn trăn trở mất ngủ vì những câu hỏi kia, giờ đây xem ra đều không quan trọng. Hiện tại nàng ngược lại quan tâm hơn, tiếp theo Tạ Nguyên định làm gì.
Hắn rốt cuộc là muốn tới gần nàng, hay là không muốn?
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận