Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1484: Từ bỏ 26 (length: 3694)

"Tốt, ta nhất định làm được."
Chỉ là a di cuối cùng là muốn làm gì vậy? Chẳng lẽ nói chỉ là đến thăm dò một chút tâm ý của hắn thôi sao, thế nhưng nhìn thì không giống lắm.
"Vậy a di, ta phải nên làm như thế nào?"
Đã a di là đến giúp hắn, vậy khẳng định không chỉ là tùy tiện hỏi một chút đơn giản như vậy đi. Vu Hàn tự biết Tiểu Nghiên trong lòng hiện tại cũng không có mình, cho nên a di chính là chỗ dựa lớn nhất của hắn, hắn đương nhiên muốn hoàn toàn hiểu rõ ý nghĩ của a di mới tốt.
"Ngươi cứ theo ý mình mà làm là được, a di này không giúp được gì cho ngươi. A di duy nhất có thể làm là giúp ngươi giải quyết bớt một vài phiền não. Vu Hàn à, a di cũng là vì hiểu rõ cách hành xử của ngươi, cũng biết ngươi thật lòng tốt với Tiểu Nghiên, cho nên mới chọn ngươi. Ngươi nhất định đừng làm a di thất vọng, biết chưa?"
"Dạ, biết." Vu Hàn nhẹ gật đầu, "A di, ta nhất định sẽ cố gắng, sẽ không phụ lòng mong đợi của ngài."
"Chỉ cố gắng không đủ đâu nha. Tiểu Nghiên đứa trẻ này từ nhỏ đã chậm tiêu, đoán chừng đến giờ vẫn không hiểu cảm tình là cái gì. Ngươi và nàng cả ngày đều ở bên nhau, nàng tin tưởng ngươi cũng ỷ lại ngươi, ngươi nhất định đừng bỏ lỡ cơ hội tốt cho người khác. Biết chưa?"
Ờ... A di đây là đang dạy hắn theo đuổi Tiểu Nghiên sao? Thế nhưng a di nói Tiểu Nghiên rất chậm tiêu, còn không biết cảm tình là cái gì, hình như không đúng lắm.
Tiểu Nghiên nhà bọn họ thế nhưng là đã sớm thích Kiều Diệc, mặc dù nàng hiện tại đã quyết định muốn từ bỏ, nhưng Vu Hàn rất rõ ràng, Tiểu Nghiên trong lòng hiện tại vẫn có Kiều Diệc, hơn nữa trong một khoảng thời gian rất dài, Tiểu Nghiên chắc chắn cũng sẽ không quên Kiều Diệc.
Con đường của hắn còn rất dài.
Mặc dù bây giờ tất cả mọi người đứng về phía mình, thậm chí bao gồm cả Kiều Diệc đều đứng về phía hắn, nhưng tình cảm chuyện quan trọng nhất vẫn là cả hai cùng có tình ý, mà đến hiện tại hắn vẫn là mong muốn đơn phương.
"Ừm, biết."
"Vậy tốt. Những điều nên nói ta cũng nói xong rồi, xác định được tâm ý của ngươi, ta cũng yên lòng. Đúng rồi, Vu Hàn, chuyện hôm nay ta tới tìm ngươi, ngươi đừng nói cho Tiểu Nghiên."
"Vâng."
Vu Hàn mặc dù không biết là vì cái gì, nhưng hắn cũng không hỏi nhiều. A di tự nhiên có đạo lý của a di, nàng không muốn nói thì hắn cũng không cần hỏi. Hơn nữa rõ ràng là bây giờ a di đang đứng về phía hắn, vậy hắn nên an tâm mới phải.
"Ta về trước đây, ngươi cũng mau quay về làm việc đi. Không gọi điện báo trước cho ngươi mà đã đến tìm, là a di không phải."
"A di, ngài đừng nói như vậy. Chuyện của ngài và Tiểu Nghiên vĩnh viễn là quan trọng nhất, bất kể con đang làm gì, con đều sẽ lập tức chạy đến."
Dương Thiến nghe những lời này, hài lòng cười, xem ra bà thật sự không có nhìn lầm người. Nếu như Tiểu Nghiên thật sự có thể đi theo Vu Hàn, bà cũng yên tâm. Chí ít Vu Hàn chắc chắn sẽ đối xử tốt với Tiểu Nghiên, đổi lại người khác, bà căn bản không có cách nào đảm bảo.
Hiện tại chuyện đáng lo lắng chính là thái độ của Tiểu Nghiên, thoạt nhìn Tiểu Nghiên bây giờ tuy có cảm tình không tệ với Vu Hàn, nhưng trong lòng cô vẫn luôn coi Vu Hàn là anh trai.
Đứa trẻ đó đầu óc cố chấp, chắc định Vu Hàn là anh trai thì sẽ không nảy sinh ý nghĩ khác với hắn nữa.
Xem ra, nên là lúc mình ra tay. Mấy năm nay bà làm mẹ vẫn luôn không giúp được gì cho con gái, ngược lại là Tiểu Nghiên luôn chăm sóc bà, thông cảm cho bà, giờ cũng là lúc bà nên vì hạnh phúc của Tiểu Nghiên mà hy sinh chút ít.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận