Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1756: Mượn ngươi người sử dụng 3 (length: 3816)

Ngô... Không phải là vì... ?
Có một lần Kiều Tử Mạc cùng hắn nói chuyện phiếm, sau đó hỏi hắn hiện tại có nguyện vọng gì, loại có thể thực hiện được ấy, hắn liền thuận miệng trả lời một câu, nói muốn được nghỉ phép dài hạn, sau đó đi ra ngoài du lịch.
Lẽ nào cũng vì câu nói đùa tùy tiện này, mà bị boss đại nhân ghi nhớ sao? Cho nên bây giờ hắn muốn cho hắn "nghỉ dài hạn"?
Không muốn a!
"Kiều tổng, ta không khổ cực, ta cũng không cần nghỉ."
"Được rồi, được rồi. Cho ngươi nghỉ ngươi còn không vui lòng? Vậy đi, ta cho ngươi gấp đôi tiền lương, ngươi đi ra ngoài nghỉ ngơi, nghỉ đến khi nào ta bảo ngươi về thì thôi."
"Hả?" Trợ lý lần này càng không hiểu, lại còn có gấp đôi tiền lương? Cái này... Chuyện này rốt cuộc là thế nào vậy.
"Hả cái gì mà hả, ngươi gặp được ông chủ như ta là phúc của ngươi, biết chưa? Đúng rồi, nếu có ai hỏi tới ngươi, ngươi cứ nói là ngươi bị ốm, nhớ chưa? Ngàn vạn lần không được nói sai đó."
"À, biết rồi."
Mặc dù còn nhiều nghi vấn không rõ ràng, nhưng lão bản đã nói vậy, hắn còn cách nào khác đâu. Xem ra lão bản cũng không định đuổi việc hắn, mà còn cho hắn gấp đôi tiền lương, chuyện như này đúng là trên trời rơi xuống bánh nha. Hắn không có lý do gì để hỏi lão bản đến tột cùng vì sao lại làm vậy.
Cứ như vậy, Kiều Tử Mạc thành công đuổi được trợ lý đi, sau đó bây giờ hắn có lý do đến trước mặt Vu Hàn giả bộ đáng thương.
"Vu Hàn ca, cho nên anh có thể cho em mượn Chu Tiểu Nghiên dùng được không?"
"Cái gì?" Chu Tiểu Nghiên và Vu Hàn đồng thời kinh ngạc kêu lên.
"Hắc hắc. Em cũng như mọi người, đến Lâm thị làm việc cũng chưa lâu. Người duy nhất quen thuộc ngoài các anh cũng chỉ có Hàn Nặc và Lâm Việt, nhưng em không thể đi tìm Hàn Nặc làm trợ lý được, nên Vu Hàn ca có thể cho em mượn trợ lý của anh dùng được không? Với cả trước đây Chu Tiểu Nghiên cũng từng ở Kiều thị một thời gian dài như vậy, nếu nàng theo em, phỏng chừng có thể giúp em được nhiều việc đó."
"Cái này..."
Vu Hàn trong lòng đương nhiên không muốn, ngay từ đầu hắn căn bản không nghĩ Kiều Tử Mạc tìm đến hắn nhờ giúp đỡ, lại là chuyện giúp bận rộn thế này. Ai biết hắn đem Tiểu Nghiên đi là muốn làm gì.
"Hay là anh hỏi Tiểu Nghiên ý kiến thế nào?" Vu Hàn đành phải chuyển quyền quyết định cho Chu Tiểu Nghiên.
Chu Tiểu Nghiên đương nhiên lắc đầu từ chối nha. Nàng vừa mới thoát khỏi những ngày ác mộng kéo dài cả tuần, nàng mới không muốn đến bên cạnh Kiều Tử Mạc làm trợ lý tạm thời a!
"Anh cũng cần em mà, cho nên Kiều tổng, em không có thời gian giúp anh đâu. Anh tìm người khác đi."
"Nếu mà tìm được người khác thì ta còn tới tìm ngươi sao? Ai, ai bảo ta vận khí không tốt đâu, đây là hạng mục lớn đầu tiên của ta từ khi nhậm chức ở Lâm thị đó. Mà ta tới đây cũng là thân phận người bình thường, bây giờ thấy mọi chuyện sắp bắt đầu rồi, nhưng trợ lý của ta lại đổ bệnh, vậy bảo ta phải làm sao bây giờ?"
Kiều Tử Mạc thế mà lại diễn cảnh bán thảm rồi.
Chu Tiểu Nghiên thật sự là bó tay với hắn luôn.
Xem ra hôm nay Kiều Tử Mạc đã quyết tâm đưa nàng tới giúp hắn, nếu như nàng không đồng ý, không chừng hắn còn làm ra hành động kinh người nào nữa không biết.
Dù sao Kiều Tử Mạc là người xưa nay không làm theo lẽ thường, lại không sợ trời không sợ đất, cái gì cũng dám nghĩ, cái gì cũng dám làm, Chu Tiểu Nghiên thật sự là không thể trêu vào hắn.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận