Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3216: Hẹn hò 7 (length: 3787)

Trước đó Trần Thu Dĩnh đã nói nàng là muốn về có chuyện quan trọng phải làm, hơn nữa nàng bây giờ đang trong phòng làm việc, khẳng định là còn đang làm việc đó thôi.
Tiểu Bố Đinh liếc nhìn, quả nhiên bên kia có khách.
Tốt thôi, tốt thôi, xem ra cuối cùng vẫn chỉ có nàng phải hầu hạ cái tên nhóc con này.
Ai, đúng là tự mình gây ra thì phải tự gánh chịu, nàng ban đầu vì cái gì lại đồng ý mang cái tên này về chứ. Nếu không mang hắn về, bây giờ đâu cần phải mình tăng ca chứ.
Khổ rồi.
Nhưng mà than phiền thì than phiền, nàng đã tới đây rồi, hơn nữa Dĩnh Dĩnh cũng thực sự còn có việc khác, cho nên nàng cũng không thể không nhận lấy cái sứ mệnh vẻ vang này. Dù sao vị học đệ nhỏ này, thế nhưng là khách hàng tiềm năng tương lai của bọn họ!
"Có được không?" Trần Thu Dĩnh lại hỏi một lần, hơn nữa còn hỏi ngay trước mặt Quách Thừa Cẩm.
Tiểu Bố Đinh có thể nói gì đây? Chẳng lẽ nàng lại có thể trước mặt người bạn nhỏ từ chối sao? Như vậy sẽ có vẻ nàng rất keo kiệt, cũng thật không lễ phép.
Hơn nữa Dĩnh Dĩnh còn là lão bản của nàng nữa, lão bản giao nhiệm vụ, nàng là nhân viên, có thể không cố gắng hết sức hoàn thành sao?
"Được, tốt thôi."
"Vậy được, ta giao cho ngươi đó."
Thật ra Trần Thu Dĩnh làm như vậy là có sắp xếp, quan trọng nhất là, nàng còn muốn tạo cơ hội cho Quách Thừa Cẩm tặng quà cho Tiểu Bố Đinh. Lúc đầu Quách Thừa Cẩm không phải đã nói sao? Quà bọn họ đã mua xong, nhưng vì đi gắp thú bông nên đã bỏ túi quà vào túi mình, sau đó thì quên luôn không tặng cho Tiểu Bố Đinh.
Ừm, mà lại quên mất chuyện quan trọng nhất như vậy thì được sao?
Cho nên Trần Thu Dĩnh đành phải giúp hắn thêm lần nữa. Ai bảo cái tên nhóc này đáng yêu quá làm gì? Trần Thu Dĩnh cảm thấy trước đây Tiểu Bố Đinh vốn là một người rất hoạt bát rất cởi mở. Thời đi học, mặc dù Tiểu Bố Đinh còn lớn hơn nàng và Tiểu Nặc một tuổi, nhưng lại là người hoạt bát nhất trong số bọn họ, thường ngày cũng là người vô tư nhất.
Nhưng mà mấy năm nay, bởi vì cái mối tình thất bại đó, nên nàng ngày càng tự ti, sau đó càng ngày càng u ám, trầm mặc ít nói.
Hiện tại Tiểu Bố Đinh rất cần một người hoạt bát hơn, trẻ tuổi hơn đến dẫn dắt nàng, có lẽ như vậy, sẽ giúp nàng trở nên tốt hơn một chút.
Trước đây Mao Thu Minh thuộc kiểu người tương đối ổn trọng, hơn nữa hắn lại lớn tuổi hơn Tiểu Bố Đinh, hai người họ ở bên nhau, nói như thế nào nhỉ, có thể chung sống hòa bình đấy, nhưng lại thiếu một chút gì đó gọi là kích tình.
Trần Thu Dĩnh nghĩ, có lẽ đó chính là lý do Tiểu Bố Đinh không thể yêu Mao Thu Minh, mà bây giờ lại xuất hiện một Quách Thừa Cẩm càng hoạt bát, lại còn đang ở tuổi thanh xuân.
Mặc kệ cuối cùng hắn và Tiểu Bố Đinh phát triển đến mức độ nào, mặc kệ là bạn bè, hay là người yêu, thật ra đều tốt cả. Trần Thu Dĩnh cảm thấy, có lẽ cuộc sống của Tiểu Bố Đinh cần một người như vậy để dẫn dắt nàng.
Dù sao mình và Tiểu Nặc đều là người đã kết hôn, không thể so với những người trẻ tuổi thực sự. Cho nên Trần Thu Dĩnh rất ủng hộ Quách Thừa Cẩm, vì vậy mà nàng mới hết lần này đến lần khác giúp hắn.
Thậm chí còn giúp đỡ hắn, biên kịch bản, để lừa Tiểu Bố Đinh.
Ừm, hy vọng đến khi Tiểu Bố Đinh biết chân tướng, sẽ không đánh nàng! Nàng cũng đâu có cố ý, nàng cũng là vì Tiểu Bố Đinh mà suy nghĩ thôi.
Sau đó Trần Thu Dĩnh liền đi bận việc khác, bên này chỉ còn lại Tiểu Bố Đinh và Quách Thừa Cẩm.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận